“Gia hỏa kia đúng là từng qua chỗ ta, nhưng chắc là thấy ta không ở đây nên lại chui qua khe cửa sổ chuồn đi.” Viên Minh cầm tờ giấy kia lên đưa cho Trần Uyển rồi nói. “Vậy làm sao bây giờ, ngươi biết nó sẽ đi đâu không?” Trần Uyển liếc mắt nhìn, xong liền vội vàng hỏi. “Ta cũng chỉ ở chung với nó nửa tháng, không thể nói là chắc chắn hiểu hết tập tính của nó, chỉ có thể giúp ngươi tìm xem sao.” Viên Minh thở dài đáp. “Vậy việc này phải phiền...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.