“Khôn Đồ sư huynh, hắn cũng không phải Nhân Tiêu mà ngươi cứ luôn miệng kêu đánh đòi giết, không thấy quá đáng sao?” Trần Uyển nhíu mày, nhịn không được mở miệng chất vấn. “Chỉ là một tên Phi Mao thú nô mà thôi, có trách thì trách hắn không biết quản cái mồm, tự mình muốn chết.” Khôn Đồ trừng mắt nhìn Viên Minh, nói. “Được rồi, đừng mất thời gian tranh cãi chuyện này nữa, để hắn dẫn đường, chúng ta mau chóng tìm ra Nhân Tiêu Vương, chỉ cần giết được nó, lần lịch luyện này...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.