“Viên huynh cảm thấy thế nào?” thấy Viên Minh mở mắt ra, Long Trùng vội hỏi. Khung Vân và Ô Lỗ cũng đầy mặt hỏi han. “Rất ổn.” Viên Minh triệu hoán ra nước sạch cọ rửa chất bẩn trên người, gật đầu đáp. “Chỉ vậy thôi sao?” Long Trùng như không hài lòng với câu trả lời này. “Huyền diệu trong đó không cách nào dùng lời nói tóm lược lại được, phải tự mình cảm nhận lấy.” Lúc này tâm tình Viên Minh rất thoải mái, cố ý làm ra vẻ nói. Khung Vân trợn trắng mắt, còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.