Lặc Cống hết nhìn Khôn Đồ lại nhìn Viên Minh, mặt đầy vẻ xoắn xuýt, tuy miệng đã hơi há ra nhưng cuối cũng vẫn không dám lên tiếng nói thay cho Viên Minh. “Khôn Đồ sư huynh, trước khi ta sang đây đã đăng ký nhiệm vụ ở Hành Chấp đường, muốn mấy chuyện thần không biết quỷ không hay, e là hơi khó nhỉ?” Viên Minh ngừng bước, quay người nhìn Khôn Đồ, nở nụ cười để lộ hàm răng trắng như tuyết rồi nói. “Ta hoài nghi có người tâm tư bất lương, dòm ngó linh thú...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.