“Vu sư…” Trần Uyển vừa thấy nam thanh niên bị Nhân Tiêu Vương xách theo liền trợn tròn đôi mắt ngọc, chưa kịp kêu ra tiếng đã bị Viên Minh đưa một tay chặn lại. Thanh âm ngưng bặt, may mắn là Nhân Tiêu Vương không phát hiện ra. Sau khi nó vững vàng đáp xuống đất, những Nhân Tiêu khác lại đồng loạt cúi đầu một cách cứng nhắc, biểu lộ vẻ thần phục. Còn vị Vu sư huynh của Hỏa Luyện đường kia thì bị Nhân Tiêu Vương dùng túm cổ, treo lơ lửng trước người nó. Vu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.