Sau khi chạy một mạch hai, ba trăm trượng, Viên Minh mới dám dừng lại, trốn sau một khối nham thạch, ngực phập phồng thở hổn hển. Mới rồi chỉ trong một nháy mắt khi cảm thấy mình sắp bị phát hiện, nếu không phải đã đốt sẵn Mê hương ngăn bước chân đối phương chốc lát, hắn dĩ nhiên không thể nào thoát được. “Hồn tu Kết Đan kỳ thực sự khủng bố, cũng may có áo choàng Tịch Ảnh đưa, không biết Tịch Ảnh sao rồi?” Viên Minh đưa tay đè lồng ngực, cảm giác như mình vừa đụng mặt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.