"Minh ca, thật lâu lắm rồi không gặp, đã gần hai mươi năm ngươi không liên lạc, ta còn tưởng ngươi quên mất ta rồi." Lưu Thiên Minh cười nói. "Bệ hạ nói quá lời. Ta vẫn luôn bận rộn không ngơi, lại qua mấy phen lăn lộn, cuối cùng lại đi sa mạc Hắc Phong. Thật sự không có thời gian a." Viên Minh cười khổ nói. "Không sao không sao, ta cũng chỉ thuận miệng nói, ngươi một mình bên ngoài, tu hành đã không dễ dàng, ta há lại so đo. Đúng rồi, ta đã thoái vị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.