“Chẳng qua chỉ là đệ tử cùng tông tự giết lẫn nhau, phụ tử điệp huyết, thủ túc tương tàn mà thôi, ấy là việc bình thường tới không thể bình thường hơn được.” Ô Lỗ tỏ vẻ không tán thành. “Ô Lỗ huynh sao bỗng xúc động như vậy?” Viên Minh kỳ quái hỏi. “Ha ha, không có gì, chỉ là chợt nhớ tới một chút chuyện cũ. Phải rồi, Viên huynh đang định đi đâu vậy? Có chỗ cần ta giúp thì đừng khách khí, cứ nói một tiếng là được.” Ô Lỗ cười ha ha, đổi chủ đề mỉm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.