Viên Minh lập tức nhận ra có gì đó không ổn, tâm niệm lại khẽ động (1), thần hồn liền bay về phía phòng ở, cố gắng quay vào trong thân thể máu thịt của mình. Nhưng đúng lúc này, lại một cơn gió đêm nữa kéo tới, thần hồn Viên Minh một lần nữa bị thổi bay ra ngoài. Lần này, thần hồn của hắn bay càng xa hơn, thoáng chốc đã cách xa bảy, tám trượng, trong khi đó, cảm giác ác hàn lạnh thấu xương kia càng dữ dội hơn, sự sợ hãi trong lòng Viên Minh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.