“Viên huynh đúng là cẩn thận ha.” Ô Lỗ lẳng lặng đứng yên không động, mãi tới sau khi Viên Minh dùng thuốc mới mở miệng nói. “Ta sợ ngươi lại dùng một đao rất đẹp kia.” Viên Minh trào phúng. “Ha ha, Viên Minh huynh đúng là hài hước. Lúc trước ta ra tay với ngươi, đó là muốn chiếm được lòng tin của Khôn Đồ, tìm kiếm cơ hội giết hắn. Bây giờ Khôn Đồ chết rồi, ta ngươi đã không có lý do để chiến đấu tiếp.” Ô Lỗ cười hắc hắc, xòe tay nhún vai lui...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.