Hứa Triệt đến gần mấy bước, Chu Lộ thấy rõ người tới không phải người mình muốn tìm, lập tức cảm thấy mất mát, yên lặng buông tay khỏi song sắt, một lần nữa ngồi xuống. Hứa Triệt thấy gã không nhận ra mình, vô thức sờ lên mặt, ánh mắt lóe lên, chẳng biết đang suy nghĩ gì. Mà Chu Lộ phát giác người tới không đi, vẫn như cũ đứng trước nhà tù, nên vô thức ngẩng đầu, quan sát Hứa Triệt lần nữa. "Ngươi là. . ." Gã nghi ngờ hỏi. "Ha ha, ta biến hóa lớn như thế sao,
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.