“Mỗi người lấy cái mình cần mà thôi.” Mèo bạc xoay đầu về, bước tới trước mấy bước, tiếng nó mới vang lên trong thức hải Viên Minh. “Lời này có ý gì?” Viên Minh khó hiểu hỏi. Nhưng mèo bạc không có ý tứ giải thích, tiếp tục đi về phía trước. “Mặc kệ các hạ có dụng ý gì, có thể giúp ta thêm một lần không? Ta sẽ khắc ghi trong tâm khảm.” Viên Minh vội nói thêm. Mèo bạc nghe thế liền dừng chân, không rời đi ngay. Viên Minh thấy thế nhất thời mừng rỡ....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.