Hồn khí?
Lấy từ chỗ nào?
Cái đồ chơi này trước nay đều là dù có ra giá cũng không có người bán; cô còn nhớ rõ Trình Dục, bé con đáng yêu quá cay mắt - cũng chính là con hàng Thịnh Thanh Nhan này, vì để mua được hồn khí trên tay mình mà bọn họ đã làm ra các loại hành động hư hỏng không có điểm dừng. Những người này còn tính là có tiền đi?
Ít nhất giàu có hơn Quý Dữu.
Nhưng --- Bọn họ muốn mua sắm hồn khí thích hợp với bản thân vẫn phải vắt óc tìm các loại mưu kế và nịnh bợ đại sư chế tạo hồn khí.
Quý Dữu đăng nhập Tinh Võng tìm tòi tin tức về việc bán hồn khí, loại trung và cao cấp có giá quá đắt đỏ, hơn nữa có xu thế vừa lên kệ là cơ bản bị bán sạch sẽ, đương nhiên cũng có chút ít tồn kho, Quý Dữu vừa thấy giá cả kia là hít hà một hơi.
Cấp thấp thì sao? Có không ít nhưng giá ban đầu đều cần 1 triệu điểm tín dụng.
Ôi ~
Cảnh bần cùng, thật làm cuộc sống hàng ngày của người khó an lòng.
Quý Dữu có thể tự mình làm hồn khí, tuy rằng xác suất thành công không cao nhưng ít ra cô có thể làm.
Nhưng mà trước đó có vấn đề vẫn luôn bị Quý Dữu bỏ qua, hiện tại bỗng nhiên nghĩ đến, nếu chứng thực ra thì quả thực cô sẽ bị nhồi máu cơ tim.
Bởi vì --- Cô phát hiện ra hồn khí mình chế tác hình như cũng không có tác dụng tăng trưởng tinh thần lực của chính mình.
Điều này xấu hổ quá.
Việc này đâm tim thật.
Cho nên ---
Quý Dữu cần mua một hồn khí, lại chế tác một cái hồn khí để thí nghiệm phân biệt rồi lấy chứng thực để suy đoán.
Đúng lúc này số liên lạc của Quý Dữu vang lên, cô vừa nhìn thì phát hiện là Tạ Linh Chi gọi tới.
Nhận cuộc gọi.
Khuôn mặt nhỏ của Tạ Linh Chi banh cả ra, khi đôi mắt nhìn về phía Quý Dữu thì toát ra thần sắc kinh ngạc, nghi ngờ, kỳ quái, vui vẻ…… Thật phức tạp rắc rối.
Quý Dữu sờ sờ cẳm: “Mặt của em ngoại trừ tràn ngập sầu khổ ra thì không khác gì với ngày thường mà! Chị Linh Chi, chị nhìn em như vậy làm em sợ đấy……”
Tạ Linh Chi khó hiểu: “Sợ cái gì?”
Quý Dữu nhếch khóe miệng: “Sợ chị yêu em.”
Tạ Linh Chi: “……”
“Đừng yêu!” Quý Dữu xua tay: “Không có hứa hẹn gì đâu!”
Tạ Linh Chi bực tức: “Bớt tự luyến đi! Ai sẽ yêu cô! Cô cũng thật biết dát vàng lên mặt mình đấy!”
Quý Dữu thả lỏng một hơi rồi cười hì hì: “Vậy là tốt rồi, bằng không em sẽ phiền não đây.”
Tạ Linh Chi hít một hơi thật sâu: “Một đoạn thời gian không thấy cô làm gì với cái mặt của cô thế? Sao nó lại trở nên dày như vậy?”
Quý Dữu sờ soạng mặt: “Q đạn! Không dày mà.”
***Q đạn: Q tương đương cute; đạn ở đây là có độ đàn hồi, co dãn, kiểu sờ vô mẹt nó có độ nảy á, ý Dữu mei mei là sờ da mặt co dãn tốt thế sao dày được. Trong lúc mình đang loay hoay không biết Q đạn có nghĩa gì thì quá may có đứa em hỗ trợ cho, không thì chịu chết ლ(¯ロ¯ლ)
Tạ Linh Chi: “Nói chính sự!”
Quý Dữu thu hồi lại gương mặt tươi cười: “Làm sao vậy ạ?”
Tạ Linh Chi nhìn cô chằm chằm: “Em nổi danh rồi. Nổi danh cả toàn trường.”
Quý Dữu không hiểu sao: “Cái gì?”
Tạ Linh Chi hỏi: “Em thật sự lấy được thứ hạng tốt nhất toàn trường trong trận diễn tập cho tân sinh viên khóa 131?”
Quý Dữu xấu hổi: “Cái đó toàn dựa vào may mắn nên ở được đến cuối cùng thôi.”
Sắc mặt của Tạ Linh Chi phức tạp: “Chỉ dựa vào mỗi may mắn không ở được đến cuối cùng đâu.” Cô không muốn nói đến chuyện lần đầu tiên tham gia diễn tập cô chính là nhóm đầu tiên bị đào thải.
Cho dù đến hiện tại thì mỗi lần diễn tập cô cũng chỉ có thể ở đến giữa trận là bị đào thải.
Thật sự là --- Học viện quân sự tinh cầu Lãm Nguyệt có người tài đông đúc……
Quý Dữu --- Có tư chất kém như vậy thế nhưng lại lấy được thứ hạng tốt nhất!
Khi Tạ Linh Chi thấy bản thông báo của trường thì cô cho rằng đôi mắt mình có vấn đề, hệ thống trường học bị lỗi, hoặc là --- Người trùng tên trùng họ.
Nhưng hậu tố tên ‘Quý Dữu’ này có viết là ban tự trả tiền, song E, đủ loại chữ làm Tạ Linh Chi không có cách nào bỏ qua --- Đây chính là Quý Dữu không biết xấu hổ mà mình nhận thức!
Quý Dữu hơi thẹn thùng: “A? Thật là, ai nói thế? Lại không phải việc nhiều vĩ đại gì, làm gì nơi nơi nói chứ?”
Tạ Linh Chi cạn lời: “Công bố trên website chính thức của trường, mỗi lần diễn tập cả 4 khóa toàn trường thì 10 người đứng đầu mỗi khóa đều sẽ được công bố toàn trường.”
Quý Dữu nhảy dựng: “Thật sự hả?”
Tạ Linh Chi nói: “Cho nên em nổi danh rồi, em biết lên được bảng là những ai sao?”
“36 cấp S, 3 cấp A, chỉ có em một cái cấp song E!”
Quý Dữu: “!!!”
“Cho nên --- Em trâu bò như vậy?” Cô cào cào đầu, vừa hơi thẹn thùng lại vừa hơi đắc ý.
“Chị sẽ download video quay trận diễn tập của em về xem.” Ta Linh Chi cười cười, khi nhìn về Quý Dữu thì trong mắt lóe sáng: “Biểu hiện thực sự không tồi! Chị tự hào vì em!”
“Ô!” Quý Dữu bị dọa đến nhảy dựng, câu này không giống như chị Linh Chi có thể nói nha.
Tạ Linh Chi hỏi: “Hiện tại điểm tích lũy có bao nhiêu?”
Quý Dữu nhìn nhìn: “Còn có 65 điểm thôi.”
Tạ Linh Chi kinh ngạc: “Mới có bằng này điểm? Sao có thể?’
Quý Dữu hơi há mồm: “Một lời khó nói hết…… Hiệu trưởng lòng dạ hiểm độc trừ em 150 điểm đấy.”
Tạ Linh Chi: “……”
Hơi tạm dừng xong thì cô hỏi tiếp: “Hiệu trưởng Hồng?”
Quý Dữu gật đầu: “Chính thầy ấy!”
Thù trừ điểm không đội trời chung!
Tạ Linh Chi cười sung sướng: “À, vậy không kỳ quái rồi. Em ngốc ở trường học lâu rồi sẽ biết, năm hai bọn chị nghe nói trận diễn tập lần này không phải hiệu trưởng Hồng giám thị làm tất cả mọi người sướng điên rồi, còn đang đoán xem khóa nào xui xẻo sẽ bị hiệu trưởng Hồng giám thị đây, không nghĩ tới là tân sinh viên bọn em……”
“Đáng thương……”
Lời này thật là ---
Quý Dữu than thở: “Ôi! Khóa 131 đều là đồ xui xẻo nha.” Tất cả những ai từng ăn thỏ là bị trừ 50 điểm đấy.
Tạ Linh Chi cười cười: “Điểm tích lũy em cần tiết kiệm vào, nó có thể dùng để trả phí chương trình học, tài liệu, phòng huấn luyện, phòng thí nghiệm…… Tóm lại tất cả hạng mục thu phí trong trường đều có thể dùng điểm tích lũy để kết toán. Cách thu hoạch điểm tích lũy ngoại trừ diễn tập ra thì thành tích thi cử, kết quả thực nghiệm, thăng cấp…… Đều có thể đạt được chút ít khen thưởng là điểm tích lũy.”
“Mặt khác giữa các sinh viên có đấu võ đài, tuyên bố nhiệm vụ treo giải thưởng, thi đấu, đánh cờ…… Đều có thể đạt được điểm tích lũy của đối phương.”
“Còn nữa!!! Có một việc quan trọng nhất đó là điểm tích lũy của các trường đại học toàn liên linh có liên hệ với nhau! Em có thể dùng điểm tích lũy của mình để đổi lấy chương trình học phụ đạo của các trường khác……”
“Cho nên --- Nếu có người đề ra việc dùng điểm tín dụng mua điểm tích lũy của em thì không cần dễ dàng bán!”
“Tuy rằng phương thức thu hoạch điểm tích lũy có rất nhiều nhưng thu hoạch có độ khó khăn khá lớn, rất nhiều nhiệm vụ lấy được số lượng điểm tích lũy quá ít. Điểm tích lũy là mạch máu của đồng tiền đấy. Hiểu không?”
Quý Dữu nghiêm túc lắng nghe xong rồi nhanh chóng trả lời: “Chị Linh Chi, em biết rồi ạ.”
Tạ Linh Chi: “Anh của chị và Leah đã ra ngoài làm nhiệm vụ rồi, trong khoảng thời gian này sẽ không ở trường học cho nên có vấn đề gì thì em cứ tìm chị.”
Mặt Quý Dữu đầy vẻ cảm động: “Được ạ.”
Tạ Linh Chi nói: “Đúng rồi, cấp bậc của em quá thấp, vừa vặn em có 65 điểm tích lũy thì trong khoảng thời gian này đi nhà ăn ăn đồ ăn tự nhiên đi! Kiên trì một đoạn thời gian xem có thể đề cao cấp bậc một chút hay không.”
Quý Dữu hơi há mồm muốn nói mình không có tiền, cô còn thiếu 500 nghìn tiền vay giúp đỡ việc học đấy, mặt khác còn muốn thu xếp mua hồn khí, căn bản là không đủ tiền.
Sầu đến mức tóc đều phải trọc, nào dám xa xỉ đi ăn đồ ăn tự nhiên chứ.
Tạ Linh Chi giơ tay ngắt lời cô: “Dùng điểm tích lũy mua! Trường học có trợ cấp ba bữa đối với sinh viên! 1 điểm tích lũy là có thể ăn một phần cơm đồ ăn tự nhiên. Đương nhiên đây là cơm hộp cơ bản nhất, em muốn ăn tốt hơn một chút thì bỏ thêm mấy điểm tích lũy. Một bữa cơm đại khái mất 1-5 điểm tích lũy là có thể được ăn quá ngon rồi.
Quý Dữu kinh ngạc: “Có lợi ích thực tế đến vậy?”
Đồ ăn tự nhiên nha!
Đây chính là đô ăn tự nhiên đấy!
Tạ Linh Chi cười cười: “Ừ, đây là sau khi hiệu trưởng Hồng cầm quyền đã tăng lớn mức độ cải cách, đặc biệt là cơm thêm vào cho sinh viên được đề cao hơn nhiều, trước kia ăn một bữa đồ ăn tự nhiên kém nhất cũng phải tốn ít nhất 5 điểm tích lũy, xem như --- Là việc duy nhất thầy ấy làm sinh viên cảm động đi.”
“Không có điểm tích lũy hoặc tiếc rẻ tiêu điểm tích lũy thì có thể dùng điểm tín dụng, giống như sinh viên trúng tuyển chính quy như bọn chị thì ăn cơm có thể chiết khấu còn 6 phần, ban tự trả tiền của các em hình như không được. Nhưng em dùng điểm tích lũy mua đi, tiết kiệm thì mỗi ngày ăn một bữa là được rồi.”
Quý Dữu: “……”
Ngược tâm!