Một quả!
Quý Dữu: “……”
Cô trợn mắt há hốc mồm, một quả táo không nổi nửa cân mà lại bán 810 điểm tín dụng, còn đắt hơn hộp năng lượng cơ giáp cấp 1. Thậm chí hộp năng lượng cấp 2 cũng chỉ có giá 600 điểm tín dụng mà thôi.
Quý Dữu vẫn luôn thèm nhỏ dãi thanh chủy thủ năng lượng sở hữu các tính năng khá tốt mà giá mới có 300 điểm tín dụng nha!
Ngoài quả táo này ra thì năm quả còn lại có trọng lượng và nơi trồng không bằng quả đầu, giá cũng khác nhau là 500, 520, 650, 740, 560 điểm tín dụng, giá quá đắt đỏ, đúng là phát rồ mà.
Chuối, cam, nho, bưởi…… Giá những loại quả này còn đắt hơn quả táo.
Thông qua sự đối lập của sản phẩm có thể phản ánh cái đặc sắc của thời đại tinh tế: Phần lớn giá của thức ăn còn đắt hơn vũ khí cấp thấp.
Đương nhiên đồ ăn tự nhiên có giá đắt như vậy cũng có đạo lý của nó, vì khoa học đã chứng minh: Thường xuyên ăn thức ăn tự nhiên sẽ có hiệu quả tăng tinh thần lực của con người một cách rõ rệt.
Rất nhiều người có tinh thần lực cấp F, E, D sau khi thường xuyên duy trì thói quen ăn đồ ăn tự nhiên là có thể tăng 1-2 cấp bậc, tinh thần lực cấp C, cấp B, cấp A, thậm chí cấp S ăn đồ ăn tự nhiên tuy tốc độ tăng cấp chậm lại nhưng vẫn có khả năng tăng lên.
Đây cũng là nguyên nhân đồ ăn tự nhiên được con người thèm muốn a.
Chỉ là cái giá này……
Ai ~
Quý Dữu ôm ngực tự nhủ bản thân nhanh rời đi đi, nơi này không phải nơi cô có thể ở lại.
Trước khi rời khỏi, cô nghe được người chung quanh thảo luận không ngừng.
“Nghe nói quả táo trồng ở dãy núi Bekena mới chuyển đến chiều nay, nghe thấy nó được bày lên kệ thế là tôi đã xếp hàng từ sáng sớm, nếu có thể tranh mua được một quả thì tốt quá rồi.”
“Này, tôi muốn khoai tây trồng ở tinh cầu Sibyl, làm thành món bánh khoai tây hương vị miễn bàn, con gái của tôi thường xuyên ăn, hiện tại tinh thần lực đã tới cấp C rồi.”
“Ha~ nói như vậy thì mấy bà đừng tranh súp lơ và rau xà lách từ tinh cầu Mobei với tôi, rau này làm thành rau salad là món thằng con tôi thích ăn nhất, vừa đúng tinh thần lực của nó tăng lên gần đến điểm giới hạn của cấp C rồi……”
Quý Dữu nghe không nổi nữa, quả nhiên chỗ nào cũng không thiếu người giàu kẻ nghèo nha. Người giàu thảo luận nguyên liệu nấu ăn cùng cách chế biến đều là thứ cô không giám tưởng tượng, Quý Dữu che mặt lại vội vã rời đi.
Cần giải thích một chút, thương trường ở thời đại tinh tế có công nghệ cực kì tiên tiến, các sản phẩm ở đây đều được bao bọc bởi một tầng bảo hộ vô hình, bạn thể nhìn thấy, gửi thấy, chạm đến…… Trừ việc không nếm thử đồ ăn được thì quần áo, cơ giáp, vũ khí đều có thể dùng thử, mặc thử…… Tất cả sản phẩm trước khi được khách hàng mua đều không thể mang đi được cho nên căn bản sẽ không phát sinh tình huống trộm cắp.
Vừa rồi Quý Dữu thấy quả táo, nho, cam, ớt……Giá tuy đắt đỏ, chủng loại đa dạng nhưng số lượng rất ít, hiện tại chúng được bày trên kệ để hàng nhưng chưa đến thời gian mở bán chính thức. Sau khi đến giờ, cửa hàng cùng mạng lưới khách hàng đều có thể tham gia tranh mua, tốc độ ai nhanh thì thuộc về người đó.
Đương nhiên khách quen của cửa hàng được hưởng ưu đãi tăng 10% tỷ lệ gia tốc tranh mua, cho nên đây cũng là nguyên nhân khiến cho cửa hàng tụ tập được lượng khách hàng lớn như vậy.
Nhưng những điều này không có quan hệ gì tới Quý Dữu, cô thân là quỷ nghèo không có tiền bàng thân, cơ bản không có cách nào tham gia hoạt động tranh mua này.
Quý Dữu nhấc chân muốn đi thì đột nhiên nghe thấy tiếng thét chói tai đầy vui sướng: “A! Tôi cướp được quả táo Beckena rồi! Trời ạ ~ hôm nay tôi may mắn thật đấy.”
Lập tức bốn phía truyền đến tiếng hâm mộ không thôi.
Tiếng thét chói tai của người phụ nữa kia hơi quen tai, Quý Dữu cảm thấy kỳ quái, cô nhìn lại thì đột nhiên thấy một người phụ nữ trung niên hơi béo lùn, mái tóc quăn màu vàng, mũi to dài, bên viền môi mọc một nốt ruồi to đen.
Đây không phải là bác gái Từ Bình sao? Đứng bên cạnh Từ Bình là chị họ Quý Yến của Quý Dữu, Quý Yến có nét giống người mẹ Từ Bình, mũi to, cằm nhỏ, mắt nhỏ nhưng dáng người cao gầy thon dài lại giống người cha Quý Vĩ Dân, mái tóc cuộn sóng của cô ta đung đưa, trên khuôn mặt vui mừng không giấu được, duỗi cổ nhìn hết bên này đến bên kia……
Quý Dữu thầm mắng một tiếng không xong, khu 6 lớn như vậy thế mà vẫn có thể ngẫu nhiên gặp được họ hàng cực phẩm của mình, thật là duyên phận nghiệp chướng a.
Không nên ở lâu, Quý Dữu nhấc chân liền đi.
Bỗng nhiên ---. Truyện Light Novel
“Quý Dữu?”
“Là cô?” Tiếng hô kinh ngạc vang lên, có người túm chặt lấy Quý Dữu đang muốn đi, Quý Dữu không còn cách nào đành xoay người nhìn về phía chị họ Quý Yến đang túm chặt mình, cô vừa muốn nói chuyện thì nghe Quý Yến há mồm hét lớn: “Mẹ ~ mẹ xem, đúng là Quý Dữu đấy!”
Thái độ của Từ Bình không vui vẻ gì, bà ta nhìn về phía Quý Dữu bĩu môi nói: “Cái đồ không lễ phép, nhìn thấy bác và chị cũng không biết tới chào hỏi một cái.”
“……” Lông mày Quý Dữu muốn nhảy dựng lên, cố gắng nhẫn nhịn nói, “Bà là thứ gì? Đáng giá tôi tới chào hỏi sao?”
Từ Bình nghe xong, cảm giác quyền uy trưởng bối chịu khiêu khích, bà ta nổi trận lôi đình mắng: “Đồ ranh con chết tiệt kia! Con đĩ con này! Đồ có mẹ sinh không có mẹ dạy, một thời gian không thấy mồm mép như thế nào trở nên khốn nạn như vậy?”
Đây vẫn là ranh con chết tiệt chỉ biết vâng vâng dạ dạ chịu người khác mắng nhiếc đánh đập cũng không giám cãi lại sao?
Quý Dữu nheo mắt nhạt nhẽo nói, “Mất công bác dạy bảo và khắt khe nên tôi mới biết được cách bảo vệ bản thân a. Bác yên tâm, tôi sẽ nỗ lực nhìn bác mà học tập, mồm mép sớm tu luyện khốn nạn giống bác như vậy, xuất khẩu có thể thành dơ.”
“Còn có ---”
“Không phải tôi không có mẹ dạy, mấy năm trước không phải bác tự nhận giống như mẹ tôi đem tôi thành con gái ruột sao? Bác quên mình nói gì rồi? Tôi là đồ ranh con chết tiệt, là con đĩ con…… Vậy bác là cái gì? Con đĩ già? Bà già điêu ngoa sao?”
Từ Bình run rẩy tay: “Mày --- mà câm miệng cho tao!”
Quý Yến nghe không nổi nữa quay ra chỉ trích: “Quý Dữu, mẹ tôi là trưởng bối của cô, đối với trưởng bối cô cần tôn trọng chút đi.”
Quý Dữu nghe xong, mắt cũng không thèm nâng đáp: “Hiếu kính trưởng bối tiền đề là trước có từ sau mới có hiếu. Dang người như mẹ chị có dáng vẻ là trưởng bối sao?”
Quý Yến nói: “Cô không biết lớn nhỏ như vậy chính là cô không đúng rồi.”
Từ Bình tức giận đến mức mồm cũng lệch sang một bên không ngừng mắng to: “Mày cái đồ ranh con chết tiệt! Con đĩ con! Ranh con chết tiệt kia……”
Quý Yến nói: “Dù như thế nào cô cũng không thể cãi mẹ tôi, làm như vậy là cô không đúng.”
Quý Dữu dơ tay ngắt lời chị ta: “Tôi không rảnh nghe mẹ con chị mở miệng ra là buông câu chỉ trích thô tục, còn phiền chị buông tay đang túm chặt tay của tôi ra.”
Quý Yến nghe xong ngược lại càng túm chặt tay Quý Dữu không bỏ, cưỡng chế nói: “Mau xin lỗi mẹ tôi ngay!”
Quý Dữu ngước mắt, lạnh lùng nhìn chị ta: “Chị xác định muốn tôi xin lỗi sao?”
Vừa nói Quý Dữu đột nhiên đong đưa người như muốn tránh thoát sự khống chế của Quý Yến, Quý Yến không khống chế được càng nắm chặt hơn, khóa chặt Quý Dữu một lần nữa.
Hơn nữa trong lòng chị ta không hề sợ uy hiếp này của em họ vì năm trước chị ta đã thi đỗ tài liệu cơ giáp ở học viện Lãm Nguyệt tinh, thể thuật là cấp E nhưng tinh thần lực được trường kỳ ăn đồ ăn tự nhiên mấy năm nay nên đã tăng lên cấp C. Còn Quý Dữu? Hoàn toàn là phế tài, dù đánh nhau ở đây thì Quý Dữu không có khả năng là đối thủ của mình.
Cho nên Quý Yến ngăn Quý Dữu lại, kiên trì bắt cô xin lỗi.
Từ Bình đứng bên cạnh biết bên mình đang chiếm ưu thế nên oang oang thét lên: “Mẹ không nhận lời xin lỗi của nó! Đừng nghĩ để mẹ nhận lời xin lỗi của cái đồ không lẽ phép đó!”
“A~” Quý Dữu giật giật khóe miệng, lạnh lùng nhìn hai người, cũng không muốn lãng phí nước bọt với hai người này, cô đột nhiên nhẹ nhàng dơ tay lên xoay một cái liền đảo khách thành chủ ghìm chặt cánh tay Quý Yến, sau đó cô vươn chân nhanh như sét đánh, đột ngột dùng lực lên khớp xương Quý Yến, gần như trong nháy mắt đá Quý Yến không phòng bị kịp nện trên sàn.