Không khí rơi vào đình trệ.
Quý Dữu hơi há mồm, vì để đánh vỡ cục diện bế tắc này bèn bắt đầu tìm lời nói: “Cô Mục à, học trò bất tài có một thỉnh cầu nho nhỏ, chẳng biết có nên nói hay không.”
Mục Kiếm Linh: “Nói.”
Quý Dữu giơ tay lên chỉ vào bảng số trên ngực mình rồi nói: “Em cảm thấy con số 4444 này không may mắn chút nào, là đồ xui xẻo và quỷ đoản mệnh mới dùng, em có thể xin sửa đổi dãy số học tịch này không ạ?”
Mục Kiếm Linh: “……”
Cho dù trong đầu từng nghĩ muốn phá trời nhưng Mục Kiếm Linh cũng không nghĩ tới vấn đề cô đề xuất lại nhàm chán như vậy, sau khi nghe xong, giữa mày Mục Kiếm Linh không nhịn được nhảy dựng lên --- Xúc động muốn ngược đãi sinh viên muốn ngăn cũng không được.
Quý Dữu vẫn dùng vẻ mặt nghiêm túc như cũ: “Cô xem, rõ ràng là em muốn đi tiết học của hệ chế tạo cơ giáp nhưng không hiểu được lại chạy tới hệ cơ giáp chiến đấu, đây không phải rất kỳ quái sao? Em nghiêm trọng hoài nghi là do dãy số mệnh xui xẻo 4444 này ảnh hưởng đến mệnh cách của em!”
“Thật sự.”
“Em muốn xin sửa đổi dãy số học tịch.”
“Có thể chứ ạ?” Một câu cuối cùng Quý Dữu nhỏ giọng hỏi một cách yếu ớt.
Sắc mặt Mục Kiếm Linh bất biến, ánh mắt dừng ở trên người Quý DỮu tùy ý quét một lần rồi nhàn nhạt đáp: “Có thể.”
Sự kinh ngạc và vui sướng của Quý Dữu đan xen nhau: “Thật sự có thể?”
Đối với dãy số 4444 quỷ đoản mệnh này Quý Dữu ghét bỏ không chỉ ngày một ngày hai, vốn dĩ tán gẫu chuyện này với giảng viên Mục là do không biết nói gì nên đành tìm lời nói đánh vỡ cục diện bế tắc mà thôi, nếu thật sự có thể sửa đổi dãy số học tịch này thì đó chính là niềm vui ngoài ý muốn.
Mục Kiếm Linh: “Trò tự viết xin báo cáo đưa cho phòng Giáo Vụ xét duyệt, sau khi thông qua xét duyệt thì phòng Giáo Vụ sẽ đệ trình lên bộ giáo dục, sau khi thông qua bộ giáo dục xét duyệt sẽ đệ trình lên bộ quản lý sinh viên liên minh……”
Quý Dữu líu cả lưỡi: “Nhiều bộ như vậy --- Vậy muốn xin bao lâu mới có thể thành công ạ?”
Mục Kiếm Linh: “Xem số mệnh đi. Số tốt thì có lẽ ngày tốt nghiệp sẽ xin thành công.”
Quý Dữu: “……”
Cô rặn ra một nụ cười: “Rồi rồi ạ, em cảm thấy số 4444 rất dễ nghe, rõ ràng chính là phát phát phát phát mà, đây là rất có nhịp điệu nha!”
Mục Kiếm Linh liếc mắt nhìn thời gian rồi bảo: “Trò đã chậm 5 phút, xác định còn muốn vô nghĩa sao?”
Lập tức Quý Dữu hướng về người máy cỡ nhỏ chạy như điên.
Mới đầu, cô đánh với người máy cỡ nhỏ không hề có kết cấu gì, tay cứ đấm chân cứ đá, nhưng không đợi cô đắc ý được bao lâu thì người máy cỡ nhỏ lập tức bắt đầu phản kích, không đến vài phút thì Quý Dữu đã bị người máy cỡ nhỏ đánh phải gọi là khổ không ngừng, chạy trốn khắp cả sân huấn luyện.
Người máy cỡ nhỏ điên cuồng đuổi theo không tha.
Mục Kiếm Linh liếc mắt nhìn tư thế chạy trốn làm trò hề đó, cô gật gật đầu:
Không tồi.
Quý Dữu vừa chạy trốn vừa suy nghĩ, không hiểu vì sao giảng viên Mục Kiếm Linh muốn chộp mình tới hệ chiến đấu, còn làm mình huấn luyện thêm phương pháp chiến đấu cơ sở nữa?
Toàn bộ sinh viên khác đều chạy 10 vòng quanh sân, giảng viên Mục để cho bọn họ chạy, người sáng suốt đều biết đây là cố ý đặt nền móng thể chất cho sinh viên……
Thể lực của mình không được, rõ ràng cũng cần đặt nền móng mà. Nhưng giảng viên lại ---
Không đúng.
Giảng viên sẽ không nhàm chán như vậy.
Nhất định là có nguyên nhân.
Rốt cuộc ---- vấn đề ở nơi nào?
Bỗng nhiên bên tai vụt tới một cơn gió mạnh, Quý Dữu nhanh chóng nghiêng đầu nhưng lần tấn công này của người máy cỡ nhỏ lại không phải hướng vào đầu của cô đánh mà là đá vào đầu gối của cô, Quý Dữu khom lưng né tránh, không né tránh được nên bị đánh trúng ngay lập tức.
Đau đau đau……
Đau đến xuyên tim……
Nhưng người máy không nói đạo nghĩa, tấn công được một lần, lần tấn công sắc bén thứ hai theo sát tới ---
Quý Dữu bò trên mặt đất, thuận thế lăn một cái nên tránh được một kiếp.
Chạy ---
Người máy cỡ nhỏ đuổi ở đằng sau.
Quý Dữu cảm giác da đầu tê dại, chỉ có thể chạy trốn như sắp mất mạng vậy, nhưng trước đó vốn là cô đã bị thương khi đối luyện với giảng viên Mục Kiếm Linh nên căn bản là không chạy được bao lâu đã bị người máy cỡ nhỏ đuổi theo ngay lập tức, khi tóm được thì cô đã bị đánh một trận ngược đãi điên cuồng.
Người máy cỡ nhỏ này cũng không thông minh, hơn nữa thân máy của nó cũng sẽ không có cảm giác mỏi mệt như con người, nó có thể không ngừng không nghỉ truy kích Quý Dữu, mặt khác, trình tự của người máy cỡ nhỏ có các loại phương thức ứng đối phương pháp chiến đấu cơ sở, dù Quý Dữu tấn công ở hướng nào thì nó đều có thể tránh thoát một cách hoàn mỹ, còn có thể căn cứ vào phương thức tấn công và thói quen ra tay của Quý Dữu để tự động phân tích và áp dụng, trước tiên dự phòng…… Quả thực chính là cái đồ vô lại thối tha.
Quý Dữu không hề có biện pháp gì với nó.
Làm sao bây giờ?
Làm sao bây giờ?
Né tránh? --- Không có khả năng né tránh.
Tấn công? --- Hoàn toàn không tấn công đến.
Chạy trốn? --- Chạy một chút đã bị đuổi theo.
Đường cùng rồi.
Trong lúc Quý Dữu đang chạy thì vô lý liếc mắt nhìn giảng viên Mục Kiếm Linh một cái, phát hiện giảng viên Mục đang vỗ ngực mình ngáp cái được cái không --- Hình như nhận ra được tầm mắt của Quý Dữu, cô hơi ngẩng đầu lên nhìn qua ---
Thình lình, cả người Quý Dữu rùng mình.
Cô chạy cuống cuồng, người máy cỡ nhỏ ở phía sau hung hăng đá vào mông Quý Dữu.
Hình như Quý Dữu phát hiện được bèn cuống quít tránh đi, tuy rằng mông không bị tai vạ với diện tích lớn nhưng vẫn bị người máy cỡ nhỏ đạp một chút, suýt nữa cả người cô té ngã lên mặt đất, mắt thấy người máy cỡ nhỏ lại tấn công một cách cực kỳ tàn ác, hơn nữa phương hướng đối diện với nó ---
Thế nhưng lại là ngực của mình.
ĐM! Quý Dữu sợ tới mức chấn động cả tinh thần, thầm nghĩ: Xong rồi, xong rồi, xong rồi……
Một cú đánh nện xuống này thì chính mình không còn ngực nữa.
Việc này không thể được, cô không nghĩ về nhà đi lái máy bay đâu!
Quý Dữu cắn chặt răng, một mặt lấy tốc độ cực nhanh tránh né, một mặt điên cuồng hò hét nếu phương hướng cánh tay máy của người máy cỡ nhỏ kia chếch đi được thì thật tốt ---
Sau đó ---.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Này Những Phong Hoa Tuyết Nguyệt
2. Tường Vy Trăng Non
3. Cực Phẩm Nam Nhân: Ảnh Đế Thỉnh Tự Trọng
4. Âm Nương
=====================================
Không hiểu sao cánh tay của người máy cỡ nhỏ thật sực chếch khỏi vị trí, không trực tiếp đánh vào ngực của Quý Dữu mà lại đập lên bả vai của cô.
Loảng xoảng ---
Tiếng vang lớn qua đi, Quý Dữu không kêu lên đau đớn mà ngược lại sắc mặt vui vẻ lên, thật sự nghĩ rằng câu hò hét của chính mình đã làm cảm động thần linh.
Nhưng ---
Vài lần kế tiếp, chỉ cần Quý Dữu vận dụng tinh thần lực hy vọng mãnh liệt phương hướng tấn công của người máy cỡ nhỏ chếch đi thì đều thành công, Quý Dữu quá đỗi vui mừng, cảm thấy mình đã tìm được phương pháp phản kích.
Nhưng hiển nhiên là Quý Dữu lạc quan rồi, khi cô cho rằng có thể dựa vào tinh thần lực phản kích người máy cỡ nhỏ thì lại phát hiện tinh thần của mình bắt đầu sinh ra cảm giác mỏi mệt --- Cái đồ chơi không đáng tin cậy này, cùng chung thuộc tính chính là rớt dây xích, một khi mắt xích rớt khỏi dây xích là liên hoàn rớt……
Đúng lúc này, cuối cùng giảng viên Mục Kiếm Linh cũng mở miệng: “Rốt cuộc cũng biết phương pháp, không coi là quá xuẩn, số 4444 trò lại đây!”
Quý Dữu chạy chậm tới, mặt đầy cảm kích: “…… Cô Mục à, quá cảm ơn cô, cô lại không bảo ngừng thì cánh tay và đôi chân già nua này của em đều sắp phải thay mới đến nơi.” Tay chân của cô có cảm phảng phất như không phải chính mình.
Mục Kiếm Linh nhìn cô và nói: “Nói xem vừa rồi khi thành công quấy nhiễu hành động của người máy cỡ nhỏ thì rốt cuộc hoàn thành như thế nào cùng với có cảm tưởng gì.”
Quý Dữu nói suy nghĩ của mình ra rồi hỏi: “Cô Mục à, em nghe hiệu trưởng Hồng nói sợi tinh thần lực của em đã hoàn thành 100% tự nhiên nhưng chỉ có sáu sợi có thể vận dụng, có phải vì vậy mà người máy cỡ nhỏ chịu ảnh hưởng hay không ạ? Còn có ---"
“Nhiều nhất em chỉ có thể sử dụng tinh thần lực ba lần, khi em muốn sử dùng lần thứ tư thì cảm giác giống như không sử dụng được nữa, mơ hồ tinh thần lực muốn hao hết vậy, xin hỏi nguyên nhân là do sợi tinh thần của em quá ít phải không ạ?”
Mục Kiếm linh nhìn cô rồi gật đầu: “Đúng vậy.”
Quý Dữu: “……”
Muốn khóc thật đấy.