Nếu mỗi lần cần dùng bàn tay vàng đều phải làm như vậy thì thật sự muốn chết người mất.
“Oa oa oa oa……”
“Đau chết mất……”
Cũng vào lúc này, Quý Dữu khắc sâu ý thức được tính nguy hại của tinh thần lực cấp F cặn bã này, cần tăng lên tinh thần lực của mình thôi, nếu không bàn tay vàng to này của mình cũng không dùng nổi.
……
Tăng lên như thế nào?
Đương nhiên là mua rất nhiều các loại thiên tài địa bảo rồi.
Nhưng vấn đề là ---
Tiền đâu ra?
Trước mắt Quý Dữu bỗng dưng hiện ra bóng dáng một tên mập, đỉnh đầu của tên mập có một vòng sáng lớn [Tôi có 100 triệu], chỉ trong chớp mắt Quý Dữu nhanh chóng phủi bay cái suy nghĩ trong đầu kia đi: “Hoàng Thế Nhân cũng chưa dùng biện pháp bóc lột như thế đâu, mình cũng không thể tóm một con dê béo chuyên để kéo lông dê mà.”
***Hoàng Thế Nhân: Là một nhân vật trong phim ‘Bạch Mao Nữ’. Là bộ phim nói về nông thông Trung Quốc trước đây dưới ách áp bức của bọn địa chủ phong kiến. Hoàng Thế Nhân là tên địa chủ giàu có và gian ác, toàn bộ tài sản của gã là go dóc lột áp bức nông dân mà có. (onggiaolang.com)
Ai!
Do 100 triệu trong miệng của tên mập đó kích thích mình lớn quá.
……
Quý Dữu nghĩ trước nghĩ sau, tạm thời không nghĩ lấy tiền từ đâu ra nữa. Cô xoay người, vào khoang đo lường nằm kiểm tra: “Kiểm tra một lần nữa.”
Lúc nãy uống Điệp Mật 3 triệu 850 nghìn điểm tín dụng rồi, Quý Dữu cũng không tin tinh thần lực của mình không tăng lên dù chỉ một chút, cho nên hiện tại cô cần phải kiểm tra đo lường lại một lần nữa.
Rất nhanh, kết quả kiểm tra đo lường đã có.
Thể chất: Cấp E.
Không có sự thay đổi.
Mức giá trị tinh thần lực: 121, cấp E.
Hai mắt của Quý Dữu phát sáng lấp lánh:
Mẹ ơi ---
Quả nhiên không thoát được sự tính toán của mình, thế mà mức giá trị tinh thần lực lập tức tăng lên tới 121, càng là một lần phá tan trạm kiểm soát của cấp E.
Thiếu chút nữa Quý Dữu rơi lệ đầy mặt:
Cuối cùng tinh thần lực của cô cũng không còn là cấp F cặn bã nữa.
Ơ?
Sau khi cấp bậc được đề cao thì có gì thay đổi cụ thể vậy?
Quý Dữu cẩn thận cảm thụ, không có cảm giác đặc biệt gì, nhưng --- những thứ bày biện trong cả phòng và trạng thái biến hóa rất nhỏ như tro bụi rơi xuống ở góc tường bị hệ thống làm sạch hoạt động 24/24 hút đi…… Loại biến hóa rất nhỏ này, trước đây Quý Dữu có mắt như mù, nhưng hiện tại cô lại cảm nhận được.
Trừ việc này ra thì không có gì khác nữa.
Nghĩ đến hiện tại mình mới đến cấp E mà thôi, đối với điều này cô cũng không thất vọng. Cô tin tưởng về sau bản thân sẽ lên được tới cấp D, cấp C…… Thậm chí là cấp S!
Không thể không nói Quý Dữu đúng thật là giám nghĩ, mới lên tới cấp E đã dám nghĩ tới cấp S.
Nhưng ---
Con người mà ---
Dù sao cũng phải có mộng tưởng chứ.
Nếu không cẩn thận thực hiện được thì chẳng phải mà mỹ mãn sao?
……
Trong túi có một món tiền lớn 1 triệu 200 nghìn điểm tín dụng, Quý Dữu có một ‘ý nghĩ ác độc’ muốn quẹt thẻ soàn soạt đang phát sáng trong đầu không ngừng công kích tín niệm của cô, ăn mòn ý chí của cô…… Sau mấy lần tranh đấu, chung quy cô không chống cự nổi, đang muốn mở quang não lên Tinh Võng mua 80 nghìn 100 nghìn đồ ăn tự nhiên để ăn, ăn không hết, dù ăn không hết cũng ăn từng chén một……
Đúng lúc này, số liên lạc đột nhiên vang lên.
Quý Dữu ngừng tay.
Nhận cuộc gọi.
Chất giọng ôn nhu điềm đạm tươi đẹp của chị Leah truyền đến: “A Dữu, hai hôm nay em đang làm gì thế? Ngày hôm qua chị rủ em đi nhặt rác nhưng cũng không thấy em trả lời. Đúng rồi, ngày mai chị phải trở về trường, chị còn có một số bản ghi chép viết tay về rèn luyện thể chất, em có muốn mượn xem hay không?”
“Cần thì em đến nhà chị lấy nhé.”
Quý Dữu nhanh nói: “Muốn muốn muốn……”
Trong khoảng thời gian học tập này, chị Leah cung cấp tư liệu học tập là sự giúp đỡ rất lớn rồi, vừa nghe nói còn có bản chép tay thì sao Quý Dữu có thể không cần chứ?
Còn chuyện quẹt thẻ soàn soạt một lần 80 100 nghìn điểm tín dụng, tiền ở trong túi mà, quan tâm gì đến việc ngày nào quẹt, đều giống nhau thôi.
Quý Dữu lập tức thu tay nhanh chóng ra cửa.
Tinh cầu rác hôm nay phủ lên ánh nắng tươi sáng, không khí sáng sủa, đương nhiên nói đến trong lớp chắn phòng hộ, nơi bên ngoài lớp chắn phòng hộ vẫn ngập tràn rác rưởi trôi nổi che khuất bầu trời…… Trên đường đi, Quý Dữu vui vẻ hừ hừ hát.
Đên khi Leah đi ra từ phòng huấn luyện, cô đang mặc trang phục huấn luyện, trang phục huấn luyện bao bọc lấy làn da tuyết trắng của cô, từng giọi hồ hôi mỏng nhanh chảy từ trán xuống…… Bức tranh phong cảnh này ---
“Ái đau!” Quý Dữu ôm đầu nhìn về phía Leah đang thu tay lại: “Chị Leah, chị búng trán em làm gì?”
Đây là chỗ tốt của việc có thể chất và tinh thần lực nghiền áp được người khác, hành động nhỏ này của chị Leah cho dù Quý Dữu phát hiện ra cũng không phản kháng được.
Ôi!
Leah khẽ cười: “Một cô gái như em suốt ngày cứ để đôi mắt hướng chỗ nào nhìn vậy?”
Quý Dữu: “…… Chị Leah đẹp như vậy không xem là lãng phí đấy.”
Leah: “……”
Nhất thời cô thế mà không biết nói gì.
Quý Dữu cười hì hì: “Chị Leah, sao đột nhiên phải về trường học thế? Không phải còn nửa tháng nữa mới khai giảng sao?”
Leah mím môi: “A Khung và Linh Chi muốn xuất phát trước, chị cũng đi theo hai người luôn. Gần đây có tinh thú dị động, sợ kéo dài thời gian quá thì tuyến đường ở chỗ chúng ta xuất hiện ngoài ý muốn, vẫn nên đi trước mấy ngày thôi.”
Đi nhờ phi thuyền tinh tế từ tinh cầu số 101 đến tinh cầu Lãm Nguyệt đại khái cũng mất khoảng trên dưới ba ngày.
Quý Dữu kinh ngạc: “Tuyến đường còn có khả năng xuất hiện ngoài ý muốn ạ?”
Leah xoa xoa ấn đường rồi giải thích: “Sợ không phải tuyến đường xuất hiện ngoài ý muốn mà là sợ khu vực tam giác Erasia lại phát sinh tinh thú dị động, dù sao khoảng cánh nơi này của chúng ta cũng rất gần nơi đó, nếu nơi đó lại phát sinh cái gì thì có khả năng liên minh sẽ chủ động phong tỏa tuyến đường này của chúng ta, một khi tuyến đường bị khóa cũng không biết phải phong tỏa đến khi nào mới bỏ lệnh cấm được, cứ như vậy trong thời gian ngắn muốn ra ngoài là không có khả năng.”
Quý Dữu bừng tỉnh.
Leah nhẹ nhàng nói: “A Dữu, để chị lấy bản ghi chép cho em nhé.”
Quý Dữu: “Cảm ơn chị Leah.”
Tuy không phải chị ruột nhưng hơn hẳn chị ruột.
Rất nhanh, Leah cầm bản chép tay của mình đưa cho Quý Dữu.
Quý Dữu cẩn thận cầm lấy, khi cầm trong tay rất giữ gìn. Thế mà bản ghi chép này lại là trang giấy. Ở thời đại hiện giờ còn có thể giữ lại được vật như trang giấy thật sự khiến người ta cảm khái không thôi.
Leah cười dặn dò: “A Dữu, thứ này quý hiếm lắm, phải giữ gìn cho tốt nha. Chị chỉ cho em mượn xem thôi, không đáp ứng tặng cho em đâu.”
Quý Dữu đã rất thỏa mãn, cô ngheo lại hai mắt: “Vâng, em biết rồi ạ.”
Leah cười nhẹ, giọng nói mang theo chút hoài niệm: “Cuốn ghi chép này rất mới lạ đúng không? Năm chị mười tuổi đã dùng tiền tiêu vặt tích cóp rất lâu mới đào được ở phố đồ cổ trên Tinh Võng đấy.”
“Đây là chị tự tặng quà sinh nhật cho mình, chị vẫn luyến tiếc sử dụng cho đến khi chị bắt đầu huấn luyện cơ thể và tinh tinh thần lực mới lấy ra ghi chép.”
Quý giá như vậy?
Đương nhiên là Quý Dữu phải giữ gìn cho tốt rồi.
Hai người nói chuyện phiếm được một lúc, đột nhiên Quý Dữu cảm thán: “Chị Leah, cả chị, anh A Khung và chị Linh Chi đều đi hết sao?”
Ba người trẻ tuổi rời đi là lập tức bên người Quý Dữu không có bạn cùng lứa.
Ai!
Những lời này hình như đột nhiên đánh thức Leah, cô nhìn Quý Dữu rồi bỗng dưng hỏi: “A Dữu, em có muốn trở về trường hay không?”
A Dữu kinh ngạc: “Trở về trường?”
Trong khoảng thời gian này trong đầu cô chỉ có khái niệm tự học thành tài, hoàn toàn chưa từng có ý nghĩ về lại trường học tập.
Leah gật đầu: “Ừ. Là về trường, như thế em có thể được học tập một cách hệ thống và quy chuẩn, lấy sự thông minh của em nhất định có thể nhanh chóng theo kịp tiến độ của người khác.”
Quý Dữu: “Em…… Còn…… Còn có thể không?”
Nhưng cô đã bị học viện quân sự ở tinh cầu Lãm Nguyệt đuổi học. Trên người đang mang theo vết nhơ không lau đi được, sao còn có trường học chịu tiếp nhận mình đây?