"Chạy? Tại sao không chạy?" Thấy Khương Hàn Tô quay trở về, Tô Bạch cười hỏi. Lần này, cô gái này chạy rất nhanh, vì Tô Bạch mới đến đây vài lần nên còn chưa quen thuộc nơi đây cho lắm, vừa rồi suýt bị cô ấy làm cho lạc đường. Nhưng Tô Bạch cũng không vội, hắn sẽ không đi tìm mà ngồi chờ tại chỗ. Quả nhiên, không lâu sau, Khương Hàn Tô tự mình chạy về. "Đem đồ trả lại cho tớ." Cô mím môi nói. "Có bản lĩnh thì cậu tới cầm!" Tô Bạch cười nói....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.