"Cậu có thể mở giúp tớ được không, tớ không mở được." Khương Hàn Tô vô cùng đáng thương nói. "Khương Hàn Tô, cậu quá đáng lắm rồi đấy." Tô Bạch bị cô nàng đáng thương này chọc giận. Thật sự cho rằng tớ dễ dụ đúng không? Giả bộ đáng thương vô dụng! "Tớ không mở ra được, buổi sáng tớ mang theo tương đậu và bánh màn thầu vừa đi vừa ăn, đến nước tớ còn chưa uống." Khương Hàn Tô nói xong, mím mím đôi môi hơi khô khốc, lần nữa đáng thương nói: "Cậu không giúp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.