Khương Hàn Tô chạy đến và nắm chặt tay Tô Bạch. "Đừng, tay tớ lạnh lắm." Cô ấy còn đang bị bệnh, Tô Bạch sợ cô ấy bị cảm lạnh thêm lần nữa, cho nên, tay cô ấy vừa mới nắm lấy tay hắn, liền bị Tô Bạch đẩy ra. Nhưng Khương Hàn Tô rất cố chấp, một lần nữa nắm lấy, đôi mắt rưng rưng nước mắt nhìn Tô Bạch, trong ánh mắt hiện lên sự kiên định khó tả. Vừa nãy, ở khoảng cách xa, Tô Bạch thật sự không nhìn thấy đôi mắt rưng rưng của cô ấy. Lúc này ngẩng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.