Tô Bạch trở lại phòng học, sau khi nộp bài thi đưa cho Đoàn Đông Phương liền trở lại chỗ ngồi của mình.
- Lần kiểm tra cuối năm ngoái của chúng ta là năm dãy thứ 2,4,6,8,10, vậy thì hôm nay sẽ kiểm tra năm dãy 1,3,5,7,9. Các em mau xách ghế của mình ra ngoai để tìm chỗ kiểm tra đi, ngoại trừ hành lang thì đâu cũng được, cầu thang cũng không ngoại lệ. - Đoàn Đông Phương nói.
Chủ nhiệm lớp lời nói xong, toàn bộ mấy người Tô Bạch thuộc năm dãy số lẻ liền đứng dậy, sau đó xách cái ghế của mình đi tìm vị trí để ngồi kiểm tra.
- Bạch ca, anh không có cầm bút theo à. - Nhìn Tô Bạch đi ra ngoài, Hứa Lâm vội vàng kêu lên.
- Không có chuyện gì, không cần mang. - Tô Bạch nói.
Hắn xách cái ghế của mình, sau đó đi tới đầu cầu thang, ngồi xuống bên cạnh Khương Hàn Tô.
Khương Hàn Tô ngồi ở hàng thứ ba dãy thứ năm, thuộc về số lẻ cho nên cũng cần phải kiểm tra.
Rất nhanh, chủ nhiệm lớp phát từng từ đề thi.
Ba giờ chiều khiểm tra tiếng Anh, như vậy thì hai tiết tự học buổi tối chính là lúc kiểm tra môn toán.
Có những lúc Tô Bạch rất thắc mắc, đó là tại sao lại không kiểm ra ngữ văn.
Ngữ văn cũng có không ít cần kiểm tra bài thi cũng không ít, nhưng từ trước tới nay chưa từng thấy Lý Tân sử sử dụng thời gia khác ngoài tiết học để kiểm tra.
Nhưng mà toàn bộ tiết ngữ văn tuần trước bọn họ đã dùng để học mười bài thơ cổ rồi, môn văn bây giờ thực sự là không có gì để kiểm tra.
Sau khi nhận được bài thi, Tô Bạch nói với Khương Hàn Tô:
- Lớp trưởng à, có thể cho tôi mượn cái bút được không, mình quên cầm theo rồi.
Khương Hàn Tô vừa mới ghi tên mình lên giấy, nghe được câu này lập tức ngẩng đầu nhìn Tô Bạch.
Tô Bạch cũng nhìn cô, sau đó nháy mắt một cái.
Cố ý.
Khương Hàn Tô đọc được hàm ý trong mắt Tô Bạch.
Nhưng mà bây giờ có thể làm gì được chứ?
Khương Hàn Tô chỉ có thể lấy ra một cây bút rollerball màu đen từ trong hộp bút đưa cho Tô Bạch.
Mấy năm trước, học sinh trong trường vẫn hay sử dụng bút bi, nhưng từ khi bút rollerball xuất hiện, bút bi rất nhanh bị lãng quên.
So với bút bi, cảm giác viết bút rollerball dễ chịu hơn, mực đỡ dính hơn, bởi vậy viết lên càng thêm thông thuận.
Mà ở mặt nét bút, nét chữ của bút rollerball nhìn đẹp hơn bút bi, cho nên đối với môn văn mà nói, bút rollerball tốt hơn bút bi rất nhiều.
Trên căn bản là những bài kiểm tra bây giờ, giáo viên đều yêu cầu bút rollerball.
Sau khi mượn được bút, Tô Bạch bắt đầu soàn soạt viết chữ, nhưng mà Tô Bạch chỉ viết duy nhất tên của mình, còn lại cái khác thì bỏ trống.
Nếu như là ở trước đây hắn khả năng còn có thể đánh lụi cho nhanh chóng hoàn thành, nhưng mà đối với hiện tại Tô Bạch, đây chỉ là lừa mình dối người thôi. Cho dù có khoanh bừa cho xong thì cũng chẳng được gì tốt.
Cho lên lúc này Tô Bạch không nhìn bài thi nữa, mà là mở quyển sách giáo khoa Tiếng Anh lót ở bên dưới ra.
Tờ giấy kiểm tra mỏng, cho nên học sinh đều sẽ lót một quyển vở ở dưới tờ giấy.
Để tránh học sinh gian lận, trên căn là khi kiểm tra môn toán sẽ kê bằng sách tiếng Anh, thi tiếng Anh sẽ lót bằng sách toán.
Còn giống như Tô Bạch, khi kiểm tra tiếng Anh lại kê bằng sách tiếng Anh, nếu như hiện tại đang là lớp 8, vậy thì tuyệt đối sẽ bị giáo viên đánh.
Chỉ là sau khi lên lớp 9, những người học sinh kém như bọn họ dù có làm thế nào cũng chỉ nộp giấy trắng, cho nên giáo viên cũng không quan tâm nữa.
Ngoại trừ một người là Hàn Thành muốn nhổ lông dê của học sinh, người này phạt một quyển vở cho mỗi câu không làm xong.
Sau khi Tô Bạch lấy ra một quyển sách giáo khoa Tiếng Anh lớp 9, hắn không đọc nội dung phía trước mà trực tiếp lật đến phần sau, bắt đầu học thuộc từng từ từng từ đơn một.
Kỳ thực tiếng Anh cấp 2 cũng không khó, Tô Bạch chỉ cần học thuộc những từ ngữ cơ bản, sau đó biết một ít ngữ pháp, như vậy thì điểm cũng không đến nỗi kém.
Bất luận là tiếng Anh hay là ngữ văn, hai môn này đều khác hoàn toàn với toán. Toán lớp 9, nếu bạn không học tốt toán lớp 7 với toán lớp 8 sẽ nghe không hiểu.
Mà tiếng Anh cùng ngữ văn lớp 9, cho dù là bạn lớp 7,lớp 8 không được tốt thì vẫn có thể nghe hiểu dễ dàng.
Đương nhiên, nếu như ngay cả 26 chữ cái tiếng Anh cũng không biết, vây thì chẳng còn gì để nói nữa.
Trước giờ vẫn vậy, làm những câu đơn giản trước. Ngoại trừ môn ngữ văn không có gì phải lo lắng, ở hai môn tiếng Anh và toán này, Tô Bạch nhất định phải đem những kiến thức đơn giản ở môn tiếng Anh nhét vào đầu trước, sau đó sẽ đi đánh hạ môn toán học. Sau khi giải quyết được môn toán, Tô Bạch sẽ bắt đầu đi ôn hóa học cùng với vật lý, đây chính là kế hoạch ôn tập của Tô Bạch tự lập ra cho mình.
Trước tiên bắt đầu từ môn Tiếng Anh.
Tất cả thời gian này Tô Bạch đều sử dụng để học thuộc từ đơn.
Đây không phải là lúc sáng sớm, khoảng thời gian thích hợp nhất để học thuộc kiến thức, nhưng Tô Bạch lại học vô cùng nhanh.
Bởi vì Tô Bạch phát hiện, tuy rằng rất nhiều từ đơn hắn chưa được học, nhưng bởi vì sau này hắn đã gặp phải, cho nên biết rất nhiều từ.
Nếu như giáo viên đột nhiên viết mấy từ như kiểu: rank, tank, carry, solo, mid, ban, pick,...như này lên bảng, tuy rằng Tô Bạch chưa được dạy, nhưng bởi vì tiếp xúc nhiều cho nên sẽ biết rất chính xác.
Như vậy nghĩa là làm ít hưởng nhiều.
Chưa gặp bao giờ - học thuộc, đã thấy rồi - bỏ qua.
Tô Bạch dùng hai tiết đã có thể học thuộc toàn bộ từ đơn của ba bài, cái này thật sự là sẽ nhớ kĩ chứ không phải là cái kiểu nay học mai quên.
Tô Bạch không biết tốc độ này có tính là nhanh hay không, nhưng tuyệt đối không chậm.
Sau khi học xong ba bài, Tô Bạch không muốn học tiếp, hắn nhìn đồng hồ trên tay một chút, còn mười phút nữa là kết thúc tiết thứ tư, cũng là lúc tan học, hết buổi kiểm tra.
Đối với rất nhiều học sinh mà nói, lúc này mới thực sự là khoảng thời gian gay cấn nhất.
Bởi vì lúc sắp kết thúc giờ kiểm tra cũng chính là lúc học sinh bắt đầu mượn bài để chép.
Lúc này, một bạn nữ nhìn về phía Khương Hàn Tô mới ánh mắt tội nghiệp, cô hỏi:
- Lớp trưởng, có thể cho mình mượn bài để chép được không?
Tô Bạch cho rằng Khương Hàn Tô sẽ từ chối, ai ngờ đâu cô lại trực tiếp cho mượn luôn.
- Cảm ơn lớp trưởng. - Nữ sinh kia nở nụ cười ngọt ngào, bắt đầu vui vẻ chép bài, khiến cho rất nhiều bạn nữ ngồi ở bên cạnh ước ao.
Ở bên này của Tô Bạch, thực sự là không co mấy nam.
Khó trách kiếp trước Khương Hàn Tô kiếp lạnh như vậy, bởi vì bên cạnh cô lúc nào cũng có mấy bạn nữ muốn chơi cùng.
Bất cứ lúc nào cũng có thể chép bài, ai lại không muốn chơi cùng cô chứ?
Chỉ có điều, chờ sau khi mấy người này lớn lên, lúc nhớ lại tình cảnh này thì không biết là nên khóc hay nên cười đây.
Từ trước đến này Khương Hàn Tô đâu phải tiên tử gì đó.
Khương Hàn Tô lớn lên từ đau khổ, cô biết cách bảo vệ tốt bản thân mình hơn bất cứ ai hết.
Ai mượn bài của cô thì cô đều cho mượn hết, bởi vì chỉ có như thế thì mới không đắc tội với người khác.
Còn nếu như người ta thi trượt cấp 3, thanh tích thi tháng không được tốt, vậy cxc hằng liên quan gì đến cô.
…
Nếu bàn về chép bài, môn tiếng Anh tuyệt đối là môn chép nhanh nhất.
Rất nhanh, nữ sinh kia liền đem bài kiểm tra trả lại cho Khương Hàn Tô.
Khi mà có nữ sinh khác muốn mượn bài của Khương Hàn Tô, Tô Bạch đã đưa tay ra rồi.
- Lớp trưởng à, cậu có thể cho tôi mượn bài của cậu để chép không? Tôi chưa làm được câu nào! - Tô Bạch đưa tay hỏi.
Khương Hàn Tô nghe vậy, lập tức rút tờ giấy lại, mặt không cảm xúc, nói:
- Không được.
Tô Bạch nghe vậy, nở nụ cười.