Hôn một cái lên trên khuôn mặt trắng nõn của cô ấy, Tô Bạch đứng lên và cười đưa tay về phía cô. Khương Hàn Tô nhìn thấy nụ cười trên mặt Tô Bạch, cô xấu hổ trừng mắt nhìn hắn, sau đó mím mím môi và mượn tay hắn đứng lên. Bên cạnh có tiếng nước chảy róc rách, Tô Bạch nắm tay cô và đi tới bên bờ sông. "Nước quá trong." Tô Bạch kinh ngạc nói. "Đây là con sông nhỏ cuối cùng của sông Hồng, nước đương nhiên trong rồi." Khương Hàn Tô nói. "Chẳng trách." Ở nơi này của
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.