Tô Bạch mới vừa đi được mấy bước, liền cảm giác được có người đuổi theo. "Đừng đi mà." Khương Hàn Tô chạy tới, kéo Tô Bạch. Tô Bạch xoay người, liền nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của Khương Hàn Tô. Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tô Bạch rời đi, Khương Hàn Tô một lần nữa cảm nhận được cảm giác tan nát cõi lòng. "Chuyện không như cậu nghĩ đâu, thật sự không như cậu nghĩ." Khương Hàn Tô vừa khóc vừa nói: "Trước đây, chuyện học thật sự là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời của tớ, nhưng bây
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.