Tô Bạch đưa tay ra, chỉ chốc lát sau, trong lòng bàn tay tụ đầy nước mưa. Hắn lật bàn tay một cái, những nước mưa kia liền rơi xuống khỏi lòng bàn tay hắn. Đôi khi, nhìn mưa cũng là một chuyện rất thoải mái. Mà mưa rơi trước mái hiên, hương thơm ngọt ngào trong lòng, chính là chuyện thoải mái nhất trên đời này. Tô Bạch nắm chặt đôi bàn tay nhỏ bé của Khương Hàn Tô, sau đó cùng đưa ra hứng nước mưa. "Nếu buổi chiều cậu không về thì tốt biết mấy, tớ có thể dẫn cậu đi vòng
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.