Đêm qua cô ngủ một mình và luôn nghĩ đến ngày mai có thể nhìn thấy Tô Bạch, hơn nữa tay chân có hơi lạnh, hầu như mỗi đêm cô khó mà ngủ được. Chỉ là, khi cởi tất và giày, cởi áo trên người của cô ra, rồi nằm vào trong chăn, cô lại không cảm thấy có chút xíu nào của sự buồn ngủ. Trong chăn rất lạnh, Khương Hàn Tô co quắp thân thể ngủ ở bên trong, toàn bộ cơ thể đều được đắp chăn lên. Cô mím mím môi, có chút oan ức, lại có chút sợ hãi. Cô
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.