"Cứu mạng cậu?" Tô Bạch hỏi. "Ừm." Khương Hàn Tô gật gật đầu, nói: "Khi tớ còn nhỏ, lúc tớ giúp mẹ tớ làm việc đồng áng thì tớ bị té xỉu. Khi đó, trong nhà của tớ thậm chí còn chưa có nổi một chiếc xe đạp, là dì Tô đi xe ngang qua nhìn thấy và chở tớ lên bệnh viện trung tâm điều trị ở trên trấn. Sau khi đến bệnh viện, bác sĩ nói nếu chậm hơn chút nữa là xảy ra chuyện rồi." Đây là lần đầu tiên Tô Bạch nghe câu chuyện này, hắn hỏi: "Là
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.