"Tớ ngủ trên đùi cậu lâu như vậy, cậu nhất định không thoải mái. Để tớ ôm đi, cậu cũng có thể thoải mái một lúc." Tô Bạch nói. Hai tay ôm quanh eo cô ấy, cúi đầu có thể ngửi được mùi thơm trên tóc cô ấy. "Lưu manh." Giãy dụa không được, Khương Hàn Tô chỉ có thể mím mím môi, nhỏ giọng lầm bầm một câu. Tô Bạch ôm cô ấy một lúc, sau đó nói: "Đến trường học thôi, cậu hãy làm quen với vài người bạn học trong lớp. Cuộc đời không thể chỉ có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.