Ngươi có thể lựa chọn giúp chúng ta đi đánh ngã A Lịch Khắc Tư, cũng có thể lựa chọn trở thành vật thí nghiệm của hắn. Ta có thể chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, bây giờ tư chất ngươi vô cùng tốt, khả năng có thể trở thành vong linh cực lớn, khả năng có thể chết cực nhỏ. Hơn nữa có lẽ ngươi có thể mượn vong linh thật sự trở thành tồn tại vượt qua ngôi sao thần.
- Sau đó thì sao?
Càn Kình nhìn Ân Lạp Khắc:
- Bằng hữu của ta, người thân của ta thì sao?
- Cái này...
Ân Lạp Khắc nhún vai một cái:
- Cái này rất khó nói...
- Vậy bằng hữu người thân của ta thì sao? Người thân bằng hữu của ta thì sao?
Càn Kình nhìn Ân Lạp Khắc thở dài:
- Ta không phải là dũng giả. Hắn cũng không phải là Đại Ma Vương. Nhưng lập trường của chúng ta khác nhau... Mất đi tất cả xúc cảm, thậm chí có khả năng mất đi phần lớn tình cảm... Còn có ký ức... Sống mãi bất diệt có ý nghĩa gì sao?
- Đại thúc, đại thúc trực tiếp nói cho ta biết phải làm như thế nào đi.
Càn Kình nhìn Ân Lạp Khắc:
- Ta không có lựa chọn khác. Hơn nữa mọi người đối xử với ta tốt l như vậy... Con người ta không biết cái gì là đại nghĩa. Ta chỉ biết có người đối xử tốt với ta, ta sẽ đối xử tốt với người đó. Không đại thúc, cho dù hiện tại ta không có thực lực chiến sĩ như vậy, mọi người cũng là người thân của ta.
- Tốt!
Ân Lạp Khắc nở nụ cười hài lòng:
- Tiểu tử, bây giờ ngươi đạt tới giai đoạn Chân Thánh chúng ta định ra năm đó. Muốn tiến hành đột phá chính là cấp bán thần! Đương nhiên, cái tên bán thần này là do chúng ta tự sáng tạo ra, không phải thật sự là thần sáng tạo sự vật.
Bán thần!
Trong đầu Càn Kình dâng lên lực lượng huyết mạch chung cực. Cho đến nay, cường giả tồn tại này cũng được xem giống như bán thần.
- Ngươi biết, cái gì là bán thần không?
Ân Lạp Khắc nhìn Càn Kình:
- Chính là Đấu Hồn khải hóa! Thật sự tương liên với thân thể, không phải là phương thức thiên thần phụ thể trên thân thể ngươi.
- Ngươi có ba Đấu Hồn, so với người khác khải hóa càng thêm khó khăn. Bởi vì ba Đấu Hồn lớn cho ngươi lực lượng quá mức cường đại, đồng thời cũng khiến ngươi khó có thể khống chế được.
Ân Lạp Khắc gật đầu nói:
- Tuy rằng ngươi học tập minh văn, thuốc thần bí và thuốc học nên lực khống chế của ngươi đã trở nên rất cường đại, nhưng như vậy còn chưa đủ... còn xa mới đủ!
- Hơn nữa, bán thần ngươi không nhất thiết có thể đánh thắng được A Lịch Khắc Tư. Năm đó chiến sĩ đối chiến với hắn, không phải là một cấp bán thần. Ngay cả tồn tại như đại thúc Ân Lạp Khắc cũng ra trận.
Ân Lạp Khắc nhìn Càn Kình:
- Cho nên, ngươi nhất định phải hợp nhất ba hồn!
Hợp nhất ba hồn?
Càn Kình ngẩn ra. Thật ra trước khi mình nhập thánh đã nghĩ có ý nghĩ này. Khi đó mình không có cách nào làm được. Sau khi nhập thánh mình vẫn không có cách nào làm được. Giữa chúng có tính bài xích quá lớn. Tuy rằng chúng là một khối tương liên, nhưng căn bản không cách nào dung hợp lại cùng một chỗ.
- Ba hồn hợp nhất! Không sai!
Ân Lạp Khắc lại nhắc lại một lần nữa:
- Ban đầu, ta từng nghĩ hợp nhất hai hồn cho ngươi, không nghĩ tới ngươi bất ngờ tập luyện ra ba Đấu Hồn. Ta thật sự không cách nào tưởng tượng được. Ngay cả đại thúc Ân Lạp Khắc cũng rất bất ngờ về điều này.
- Vậy phương thức hợp nhất ba hồn là thế nào?
Càn Kình hỏi vấn đề mình quan tâm nhất.
- Cái này...
Ân Lạp Khắc nhìn về phía gian phòng A Khắc Nạp Thập cách đó không xa. Càn Kình nhìn theo ánh mắt Ân Lạp Khắc, thấy thân thể nhỏ kia cầm theo một ma đạo khí cực lớn đi ra. Âu Lạp Lạp và Á Đương Tư cũng cầm theo các loại thuốc khác nhau ra khỏi phòng. Đại thúc Ân Lạp Khắc không tiếp tục hút thuốc nữa.
Một nữ nhân mặc áo đỏ, người Càn Kình chưa từng thấy qua cũng từ đầu thôn đi tới. Hiển nhiên đó chính là Hồng Vân ma pháp sư siêu cấp mà Ân Lạp Khắc đã nhắc tới.
Gần như tất cả cường giả đồng thời xuất hiện. Càn Kình có chút nghi ngờ. Đây là ý gì?
- Đứng lên trên.
A Khắc Nạp Thập chỉ vào ma đạo khí trên mặt đất.
Càn Kình theo thói quen nghe theo mấy mệnh lệnh của lão sư, từng bước bước lên ma đạo khí, nhìn mọi người.
- Uống vào.
Á Đương Tư và Âu Lạp Lạp đồng thời lên tiếng. Càn Kình cầm hai lọ thuốc uống vào trong bụng.
Bàn tay Hồng Vân đột nhiên giơ lên. Ma lực cuộn trào mãnh liệt hoàn toàn hóa thành thực chất, giống như nước sông lớn rót vào trong ma đạo khí.
Trong nháy mắt ma đạo khí này tuôn ra trăm nghìn dây xích năng lượng. Sau một khắc những dây xích này giống như phát điên rót vào trong thân thể Càn Kình.
Đây là?
Càn Kình bỗng nhiên cả kinh. Dây xích này vọt vào trong thân thể, nhanh chóng tạo thành một tấm lưới lớn kỳ quái. Tấm lưới lớn này quấn lấy tất cả đấu mạch, đấu khiếu. Hoàn toàn quấn chặt. Thậm chí ba Đấu Hồn lớn cũng giống như là ma vương bị phong ấn, bị vô số dây xích quấn xung quanh.
Một vòng, một vòng, một vòng lại là một vòng quấn xung quanh!
Càn Kình muốn thoát khỏi những dây xích này, lại phát hiện mình căn bản không có cách nào tránh khỏi. Chúng không ngừng co lại, co lại, co lại, lại co lại.
Ân Lạp Khắc chậm rãi đứng ở trước ma đạo khí giơ hai tay lên, một hỏa diễm ngưng tụ hiện ra trong hai tay của hắn.
Sau một khắc, Càn Kình cảm giác thân thể mình giống như đang ở bên cạnh mặt trời. Mình luôn tự hào thân thể này không sợ nóng và lạnh, giờ phút này dường như sắp hoàn toàn hòa tan.
- Đây là viên hỏa diễm chi tâm, Vạn Hỏa Chi Nguyên thật sự. Hiện tại đưa ngươi.
Ân Lạp Khắc đưa hỏa diễm chi tâm vào trong cơ thể Càn Kình:
- Nếu như ngươi không giành được sự thừa nhận của nó, ngươi sẽ chết. Nếu như ngươi có thể được nó thừa nhận, ngươi có thể sống sót. Ngươi có mười giờ chịu sự dày vò.
Dày vò!
Tất cả đấu khiếu trong toàn thân Càn Kình không ngừng phun trào ra khí nóng cực cao. Toàn thân giống như con cua bị nướng chín, nóng đỏ co lại ở trên ma đạo khí.
Dày vò... Càn Kình chưa bao giờ cảm giác bị dày vò như vậy. Dường như thêm một giây nữa, mình thật sự sẽ chết.
Mười giờ...
Càn Kình nằm co quắp ở trong ma đạo khí, toàn thân trên dưới đều đầy mồ hôi, thở dốc từng đợt, cảm nhận bên trong cơ thể lần lượt biến hóa.
Thực lực... Không tăng lên chút nào...
Vạn Hỏa Chi Nguyên đã dung nhập vào trong Đấu Hồn thứ hai. Thực lực của mình lại không có bất kỳ biến hóa nào. Lực lượng trước nay luôn dâng trào, hôm nay dường như bị ngăn lại hoàn toàn. Từng dây xích năng lượng kia vẫn tồn tại, hơn nữa trải qua mười giờ được Hồng Vân gia cố, càng kiên cố hơn so với trước đây.
Càn Kình thoáng điều động đấu khí một cái, phát hiện khó khăn hơn so với trước đây không biết gấp bao nhiêu lần. Ngay cả muốn nổ nát đấu ấn cũng trở nên khó khăn.
- Đây là...
- Phong ấn.
Bố Lai Khắc nhìn Càn Kình:
- Giống như một đạo lý đơn giản mang vật nặng chạy nhanh. Ngươi có hai phương pháp đánh vỡ phong ấn. Một là dựa vào lực lượng của chính mình, một là ta cho ngươi biết phương pháp. Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp.