Quyền đề cử trưởng lão người lùn nằm ở trong tay tộc trưởng người lùn. Nếu như những người lùn kia biết được Càn Kình nắm giữ quyền đề cử, như vậy những người lùn này... nhất định sẽ... Bán tộc!
Không sai! Cùng với để cho người khác bán tộc thu được cuộc sống tốt hơn, không bằng ta bán!
Bồ Phi quyết định chú ý, là người đầu tiên giơ tay nói:
- Ta đồng ý để tộc trưởng quyết định!
- Rất tốt! Lại nói, ngươi thật thông minh!
Mộc Nột Chân Sách cười híp mắt nhìn Bồ Phi:
- Đoàn trưởng lão Bồ Phi, biểu hiện tương đối tốt.
Đoàn trưởng lão? Tất cả các trưởng lão người lùn khác đồng thời sửng sốt. Nhưng ngay lập tức, bọn họ liền hiểu rõ ra, Bồ Phi vì là người đầu tiên đồng ý đề nghị, Mộc Nột Chân Sách vị Lục hoàng tử hoàng triều Chân Sách này trực tiếp thay Càn Kình an bài một đoàn trưởng mới bên trong ở bộ tộc người lùn!
Không sai! Vừa nãy Phó đoàn trưởng cũng chết. Hiện tại vị trí đoàn trưởng lão còn trống, tất cả đám người lùn nhất thời hâm mộ nhìn về phía Bồ Phi.
Bồ Phi từ trong kinh ngạc tỉnh lại, trên mặt không kìm chế được nở nụ cười đắc ý. Ban đầu mình chẳng qua chỉ là một trưởng lão nhỏ, chịu đựng hơn mười năm, hai mươi năm có thể phải chịu đựng nữa hay không cũng khó nói được. Nhưng không nghĩ tới chỉ một cái cái khiến mình liền trở thành đoàn trưởng lão.
- Vĩnh viễn thuần phục tộc trưởng đại nhân!
Bồ Phi vội vàng thẳng lưng, bên trong đôi mắt đều là sự hưng phấn. Thân là đoàn trưởng lão, đặc biệt hiểu rõ làm thủ lĩnh đoàn trưởng lão sẽ có ích lợi thật lớn ở trong đó.
- Ta nguyện ý...
- Ta đồng ý...
- Ta ủng hộ...
Các trưởng lão trong đoàn trưởng lão người lùn sợ mình chậm trễ, vội vàng liên tục kêu lên.
Mộc Nột Chân Sách ném cho Càn Kình một ánh mắt đắc ý. Những người khác liên tục lắc đầu. Loại xuất thân hoàng gia như ngươi, về thủ đoạn mưu quyền tốc độ phản ứng quả thực nhanh hơn so với những người khác. Trực tiếp lợi dụng vấn đề nội bộ của những người lùn kia, ném ra bảo tọa đoàn trưởng, lập tức khiến tất cả người lùn đều đỏ mắt.
Đoàn trưởng lão người lùn lại không phải chỉ có một chức vụ đoàn trưởng, đồng thời còn có một phó đoàn trưởng bây giờ còn trống. Tất cả trưởng lão người lùn đều cảm giác được, cơ hội của mình đã tới! Lần này không cần so về kinh nghiệm lai lịch nữa. Lần này tộc trưởng có quyền lực cực lớn. Hắn nói ai làm thì chính là người đó.
Phản kháng? Đùa gì thế?
Các trưởng lão người lùn đều hiểu rất rõ, Lạp Phỉ cường giả cấp Chân Thánh còn bị đánh chết, cho dù bộ tộc còn có chiến lực nhất định, có thể cường đại hơn đám trước mắt này sao? Ép Càn Kình, hắn lợi dụng nguyên liệu của các nghiệp đoàn lớn trong toàn bộ hoàng triều Chân Sách, rèn một sốm Hồn Binh đi ra, trực tiếp khiến một đám cường giả bán thánh đỉnh phong phía sau hắn đồng loạt nhập thánh. Điều này sẽ là một khái niệm thế nào?
Cho dù bộ tộc người lùn mạnh mẽ tới mức nào đi nữa, đối mặt với một cường giả cường đại như vậy, hơn nữa còn có đội ngũ nhỏ linh hoạt siêu cường, ngoại trừ đau đầu ra, ngoại trừ bị đánh ép ra, căn bản không có bất kỳ sức đánh trả nào.
Bồ Phi hiểu rất rõ, hôm nay, tộc trưởng có quyền thế nhất của bộ tộc người lùn đã xuất hiện như vậy! Bất kỳ người lùn nào muốn cãi lời, đối đầu với vị tộc trưởng này, nhất định sẽ bị đám thủ hạ hung tàn bên cạnh hắn đánh chết.
- Nhanh chóng đưa tới cho ta.
Càn Kình phất phất tay:
- Các ngươi nhanh đi, nhanh quay về một chút.
Các trưởng lão người lùn khác không cam lòng len lén nhìn Càn Kình.
Vị trí Phó đoàn trưởng này...
- Về vị trí Phó đoàn trưởng, sẽ xem biểu hiện của các vị.
Mộc Nột Chân Sách thở dài:
- Mặc dù Càn Kình là tộc trưởng, nhưng sẽ không đi trưng dụng đồ bản thân các vị cất giữ. Nhưng bây giờ là cuộc tranh tài Tân Nhân Vương, các ngươi cũng có thể thấy người của chúng ta tương đối nhiều, cần rất nhiều ủng hộ... Ai trung thành với tộc trưởng Càn Kình, ta sẽ giao vị trí Phó đoàn trưởng này...
Các trưởng lão người lùn bình thường đều là nhân vật hung ác. Mộc Nột Chân Sách nói ra những lời này, bọn họ không biết đã nói bao nhiêu lần. Thoáng cái bọn họ đã hoàn toàn hiểu rõ, vội vàng rối rít gật đầu nói phải.
Đây trắng trợn xảo trá vơ vét tài sản. Đây cũng là một khoản đầu tư phiêu lưu lớn nhất! Nếu như đầu tư thành công sẽ là phó đoàn trưởng đoàn trưởng lão, trở thành nhân vật thực quyền số ba trong bộ tộc người lùn!
Trong lòng các trưởng lão người lùn vừa mắng Mộc Nột Chân Sách khiêu khích tất cả trưởng lão đổ máu, cũng vừa cảm ơn Mộc Nột Chân Sách, cho mình có con đường đi tắt tới vị trí Phó đoàn trưởng.
Vì vị trí Phó đoàn trưởng, tốc độ các trưởng lão người lùn rời khỏi đó cực nhanh. Bọn họ rất sợ trở về muộn, rồi quay lại sẽ càng muộn hơn. Khi đó không chừng sẽ có người cống hiến ủng hộ tài nguyên đả động được vị thủ lĩnh mới này, vậy giấc mộng đẹp làm Phó đoàn trưởng của mình cũng tiêu tan.
Đoạn Phong Bất Nhị giơ ngón tay cái hướng về phía Mộc Nột Chân Sách:
- Cũng là ngươi có biện pháp.
- Đúng vậy...
Mộc Nột Chân Sách phe phẩy cái quạt giấy, việc nhân đức không nhường ai nói:
- Trên phương diện làm sao hướng dẫn bọn họ phun ra nhiều lợi ích nhất, đây chính là mặt mạnh của ta.
Bàn Hoành Cơ quan sát đám bằng hữu bên cạnh Càn Kình. Lúc đầu nhìn bọn họ chỉ là một đám bằng hữu có tính cách hợp nhau. Hiện tại lại phát hiện mỗi người đều có sở trường đặc biệt khác nhau. Càn Kình có lực tương tác giúp mọi người tập trung lại. Thiết Khắc sát phạt, Mộc Nột Chân Sách đo lường tính toán đối phó với lòng người. Phần Đồ Cuồng Ca có thiên phú về quân sự. Đoạn Phong Bất Nhị... Đoạn Phong Bất Nhị...
Bàn Hoành Cơ suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết Đoạn Phong Bất Nhị thật sự có tác dụng gì. Hắn lại cảm thấy nếu như tiểu đội này thiếu hắn, sẽ thất sắc.
Lý Lôi Long cảm giác được bàn tay Lý Phách vỗ lên bờ vai, tràn ngập cổ vũ và nhận thức lại có khích lệ. Hắn biết mình là người tiếp xúc vào nhóm người này muộn nhất. Muốn hoàn toàn dung nhập vào trong đó, chỉ có thể thông qua mọi chuyện, biểu hiện ra thái độ cùng nhau tiến lui, mới có thể chân chính hoàn toàn dung nhập.
- Tiểu tử, chúc mừng.
Xà Hoàng Bàn Hoành Cơ mở miệng trước nói:
- Lần này ngươi lại phát tài rồi.
Càn Kình cười gãi đầu một cái. Cướp đoạt trang bị cao cấp nhất của bộ tộc người lùn, thật sự là một khoản tài phú khó có thể nói rõ. Hắn vốn tưởng rằng khoản tài phú này không có quan hệ gì với mình. Thật không nghĩ tới người lùn lại tích cực chủ động đưa tới cửa như vậy.
- Có thứ gì thích hợp, sẽ đưa cho đám nhỏ của Xà Hoàng.
Khi nói chuyện Càn Kình cảm giác được ánh mắt của Lý Phách:
- Nếu như Lý gia thích thứ gì, ta cũng sẽ không keo kiệt.
- Còn có ta nữa!
Y Toa Tái Nhĩ lập tức xông tới:
- Đại ca Càn Kình, đại ca không thể quên nhà chúng ta được. Nếu thật sự không được, ta khuyên cô cô ta gả cho đại ca. Cũng chia cho ta vài món thánh khí, để một tiểu đội tinh anh của ta cũng có thực lực nâng cao một chút.