- Nào nào nào.
Lôi Địch không thể kiềm nén nỗi lòng hưng phấn kéo Càn Kình vào một đại sảnh, đứng lại trước cái bàn dài. Lôi Địch lật cổ tay, xuất hiện một cục đá kim loại màu đỏ trông như bảo thạch.
đấu giới! Mắt Càn Kình sáng lên. Quả nhiên, cường giả như Lôi Địch đại thúc cũng có đấu giới, nhưng không biết đấu giới của đại thúc to cỡ nào? Nghe sư phụ nói theo thực lực tăng lên đấu giới dần biến to. Càn Kình vào cảnh giới Phục Ma nhất chiến vẫn chưa quan sát kỹ đấu giới biến lớn cỡ nào.
- Xích Lôi Huyết Cương.
Càn Kình gật đầu, nói:
- Thứ tốt, ta chỉ thấy giới thiệu về nó trong sách. Đồn rằng sét đánh vào xích hỏa tinh thiết hiếm thấy không sợ dung nham trong núi lửa mới có cơ hội sinh ra kim loại cao cấp đặc biệt này. Không cần Rèn tạo Sư rèn trời sinh đã không có tạp chất, trăm vạn kim tệ có lẽ mua được một khối cỡ nắm tay.
Đoạn Phong Bất Nhị nghe Càn Kình giới thiệu rành rọt, líu lưỡi nói:
- Trăm vạn kim tệ một khối cỡ nắm tay? Khối kim loại này cỡ hai nắm tay rưỡi. Một khối tài liệu? Hai trăm năm mươi vạn kim tệ?
- Hai trăm chín mươi bảy vạn.
Lôi Địch cười nói:
- Đây là giá ưu đãi trừ bớt số lẻ rồi.
Càn Kình nhìn Xích Lôi Huyết Cương, bắt đầu hiểu tại sao trong bút ký rèn của Bố Lai Khắc đại thúc luôn nhấn mạnh làm Rèn tạo Sư nếu gặp kim loại quý giá thì dùng bất cứ thủ đoạn gì quyết chiếm cho bằng được.
Một khối Xích Lôi Huyết Cương trị giá gần ba trăm vạn kim tệ, gom đủ tài liệu kim loại một bộ trang bị không đủ với con số ngàn vạn kim tệ, khiến một gia tộc giàu có phá sản ngay, tập thể ăn xin nhiều nhà mới kiếm đủ phí dụng mua những tài liệu này.
- Tinh Thần Thiên Hỏa Thiết.
Lôi Địch chủ động báo ra kim loại to cỡ nắm tay nằm trong bàn tay gã, màu đỏ rực, bên trong như có ngọn lửa thiêu đốt.
- Giá thị trường là sáu trăm bảy mươi hai vạn kim tệ, giá cả không nể nhân tình. Một lần ta thám hiểm di tích ngẫu nhiên phát hiện Tinh Thần Thiên Hỏa Thiết.
- Đồn rằng là thiên thạch từ trên trời giáng xuống. Trong tình huống toàn thân sinh ra nhiệt độ cao đụng vào dung nham hoặc hỏa lò nóng cháy ma sát là thiên hỏa và địa hỏa hấp thu vào kim loại đặc biệt này, sinh ra kim loại hiếm.
Càn Kình đặt Tinh Thần Thiên Hỏa Thiết trong lòng bàn tay đánh giá, lúc trước hắn có thấy ghi chép trong sách của Bố Lai Khắc đại thúc, không ngờ có thể tự mình chạm vào kim loại kỳ diệu này.
Kim loại màu vàng to cỡ nắm tay trông như một hạt cát lớn, dù chỉ đặt trên bàn cũng cảm giác kim loại vàng tỏa ra nhiệt độ cao như mang theo sa mạc khô hanh vào phòng.
- Sa Mạc Chi Nhãn...
Ngón tay Càn Kình gõ kim loại, nói:
- Nếu như là Sa Mạc Chi Tâm thì càng tốt.
- Sa Mạc Chi Tâm?
Lôi Địch cười mệt mỏi nói:
- Nếu tìm được thứ đó là có thể rèn thánh khí chứ không phải hồn binh rồi đi?
Ngón tay Càn Kình loay hoya Sa Mạc Chi Nhãn làm kim loại lăn trên bàn.
- Đúng vậy. Sa Mạc Chi Tâm đúng là tài liệu rèn thánh khí, ta biết điều đó. Sa Mạc Chi Tâm, băng địa hàn viêm thiết, thái dương cương, đại địa dong lô thiết, bốn loại kim loại cộng với ma hạch ma thú cao đẳng Hỏa Lôi Quân Vương có thể đúc ra một thánh khí, có thể là đao, là cung, là kiếm, là tấm thuẫn, bất cứ bộ trang bị nào.
- Cha nó, ngươi biết luôn thánh khí cần tài liệu gì?
Đoạn Phong Bất Nhị ngậm điếu thuốc cháy dở, nói:
- Ta bảo này chiến hữu, ở chung với ngươi càng lâu làm ta rất tự ti.
Càn Kình cười không nói. Nếu không phải Càn Kình lấy nhầm thư trên giá sách của Bố Lai Khắc đại thúc thì hắn không biết vài loại tài liệu này có thể làm ra một thánh khí, nhưng dù biết thì sao? Các tài liệu loại nào cũng hiếm hoi gần như tuyệt tích, cho dù gặp được một loại thì ma thú xung quanh đủ khiến người nhức đầu muốn đập vào tường.
Kỳ bảo trong thiên hạ sẽ có dị thú bảo vệ. Kỳ bảo càng quý giá thì sức sát thương của dị thú càng mạnh, cho nên muốn trở thành thợ rèn vĩ đại điều đầu tiên là ngươi phải đủ mạnh.
Càn Kình nhớ đến ghi chép trong bút ký của Bố Lai Khắc đại thúc, khâm phục thợ rèn già có năng lực. Bút ký ghi năng lực đặc biệt mỗi loại dị thú, cách công kích, thậm chí là điểm yếu, khiến người nhìn sơ cảm giác người ghi chép từng tự tay giết chết đám yêu thú này.
Những hoàn cảnh địa lý dựng dục kỳ bảo đều ghi rõ trong sách, nếu Càn Kình có cơ hội đến sa mạc lớn Cổ Hoang Sa Hải hía nam Chân Sách hoàng triều thì không chừng sẽ nhờ vào kiến thức hiểu địa hình tìm được Sa Mạc Chi Tâm trong tin đồn.
Cổ Hoang Sa Hải? Càn Kình vỗ đầu, vứt suy nghĩ nguy hiểm ra ngoài não. Dù là lãnh thổ Chân Sách hoàng triều, Ma tộc, Man tộc đều có vài khu vực kỳ lạ, nguy hiểm. Ở đó không phải thiên địa tự nhiên hình thành nguy hiểm đặc biệt là siêu ma thú hung bạo cường đại cư ngụ, Chiến Sĩ huyết mạch có đi vào cũng sẽ cực kỳ nguy hiểm.
Chiến Sĩ huyết mạch thức tỉnh chung cực đều không có cơ hội bước vào khu vực sâu nhất. Chân Sách hoàng triều, Ma tộc vì ứng đối cường giả thức tỉnh huyết mạch chung cực của đối phương chỉ có thể đưa cường giả huyết mạch chung cực bên ta vào tiền tuyến chiến trường nhân ma để kiềm chế phe địch.
Cổ Hoang Sa Hải. Trong bút ký của Càn gia có ghi Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương năm lần thức tỉnh bước vào Cổ Hoang Sa Hải thám hiểm, muốn tìm di tích hoàng kim cổ hoang giấu bí bảo trong truyền thuyết nhưng từ đó Chiến Sĩ huyết mạch Tinh Linh Vương không còn trở ra.
Hỏa Nhãn Vạn Sơn, Cổ Hoang Sa Hải, Lạc Nhật sơn mạch, Đông Hải Sát Ảnh và vân vân. Trừ một số di tích chưa biết ra trong Chân Sách hoàng triều có hơn mười hiểm địa, bảo địa rất nổi tiếng.
Tuy rằng những chỗ này tràn ngập nguy hiểm nhưng chưa từng thiếu Mạo Hiểm Giả. Nhiều Chiến Sĩ rời khỏi đi lính, chuyển chức trở thành Mạo Hiểm Giả, Công Hội Thần Bí Dược Tề thường hay mạo hiểm sinh mạng lẻn vào trong, ngẫu nhiên có người kiếm được báu vật càng hấp dẫn mọi người không ngừng mạo hiểm thăm dò.
Bùm!
Viêm Văn Cương trăm trượng đáy biển va chạm với mặt bàn phát ra tiếng vang đánh gãy Càn Kình nhớ lại vùng đất nguy hiểm trong Chân Sách hoàng triều.
- Từ tám trăm vạn kim tệ trở lên, vô giá.
Lôi Địch nhìn Càn Kình há mồm vội vàng nói:
- Đừng nói với ta Viêm Văn Cương ngàn trượng đáy biển hoặc vạn trượng đáy biển gì đó, ta không thể lặn sâu như vậy. Tám trăm trượng đã là cực hạn của ta! Còn về Hải Dương Tâm Thiết thì khỏi nhắc, ta không biết nó ở đâu.
Càn Kình mỉm cười nhẹ vuốt Viêm Văn Cương trăm trượng đáy biển. Đặt trên mặt đất nó chỉ tỏa một chút sức nóng và ánh đỏ, nhưng nếu bỏ vào nước biển thì kim loại này sẽ tự động đốt cháy, càng ở sâu trong biển thì cháy càng lớn, hoàn toàn không bị nước biển dập tắt. Nghe nói lửa của Viêm Văn Cương lấy nước làm nhiên liệu, tựa như trên đất liên củi gỗ cháy lửa.