Mục lục
Sất Trá Phong Vân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lắc ngón trỏ tay phải, nói:

- . . . Không thể quá tự kiêu như vậy, tuy sẽ khiến bản thái tử chú ý nhiều hơn nhưng sau này nếu không thể đạt đến trình độ ngươi nói thì ngược lại bị bản thái tử xem nhẹ.

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tự tin nhìn Càn Kình, mỉm cười nói:

- Bây giờ bản thái tử cho ngươi một cơ hội biểu hiện lại mình, hãy nói ra suy nghĩ thật của ngươi với minh văn này. Không sao, đừng lo ngươi khích lệ nó tốt sẽ không được ta trọng dụng, nhìn ra nó tốt cũng là chứng minh thực lực của ngươi.

- Thứ không đáng một đồng vĩnh viễn là rác rưởi.

Trong mắt Càn Kình tràn ngập cuồng ngạo và tự tin:

- Nó sẽ không biến thành thần thánh vì là vật của ngươi, nó tồn tại chứng minh ngươi giống như trong tin đồn, trừ chơi nữ ma ra không biết gì hết.

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lặng im nhìn Càn Kình, muốn tìm ra chút gì lo lắng hoặc không tự tin trong mắt hắn để chứng minh gã đoán đúng. Nhưng Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách phát hiện loại tự tin đó như cột trụ chống đỡ tinh thần, không thể lay động nó.

Càn Kình có đủ tự tin, không phải hắn chưa từng tiếp xúc kiểu lấy ra minh văn thế này, ngược lại bởi vì văn chương hoàng hậu vong linh nên hắn nghiên cứu rất sâu về nó.

Vong linh theo A Khắc Nạp Thập lão sư nói là một loại minh văn học cao thâm tồn tại giữa lấy ra và chuyển hóa, đó là cảnh giới đặc biệt truy cầu vĩnh viễn bất tử, cùng tồn tại với Tinh Thần.

Hoặc nên nói nó là hướng minh văn học phát triển thành thần, chẳng qua A Khắc Nạp Thập thấy cách đó là sai lầm, quá thiên chấp làm lệch hướng.

Càn Kình phát hiện dù là minh văn học của A Khắc Nạp Thập, hay thần bí dược tề học của Âu Lạp Lạp đều đi hướng sáng tạo bất cứ sinh vật nào trở thành thần.

Dù là Á Đương Tư lão sư, khi tiếp xúc lâu sẽ thấy dù lão sư này không thiên chấp như Âu Lạp Lạp, muốn điều chế ra thần bí dược tề heo uống cũng trở thành thần trong truyền thuyết, nhưng dược tề học của Á Đương Tư lão sư đã thoát khỏi phạm trù dược tề học bình thường. Á Đương Tư đang điều chế dược tề sáng tạo thần.

Chẳng qua cách của Á Đương Tư là tiến dần từng bước, trước tiên chọn vật dẫn có tư chất thần, sau đó thông qua dược tề từng chút một thần hóa vật dẫn kia.

Bởi vì nghiên cứu văn chương hoàng hậu vong linh nên Càn Kình tiến bộ rất nhanh về minh văn học, bản thân hắn không hay biết. Càn Kình đặc biệt tiến bộ siêu nhanh về mặt lấy ra và chuyển hóa.

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách mới vẽ ra minh văn thì Càn Kình biết ngay vấn đề nằm ở đâu, khi hắn mới bắt đầu nghiên cứu không bao lâu, còn là tay mơ trong tay mơ từng có cùng suy nghĩ nhưng rất nhanh thông qua mấy phù văn quy tắc chung liền biết cách này chẳng những không thể thực hiện được mà sẽ rút đi lực lượng của mình.

Nếu vật dẫn từng là vật sống thì rất có thể hình thành văn chương minh văn trên trán vật dẫn, có thể chế tạo ra cái gọi là vong linh.

- Cái của ngươi ban đầu trông như lấy ra nhưng đến đây . . .

Càn Kình chỉ vào một góc minh văn, nói:

- Chỗ này chắc là muốn tăng sức mạnh lấy ra để nó hoàn thành trong thời gian quy đính đúng không? Không sai! Lý luận là đúng nhưng mà . . .

Càn Kình chỉ vào tranh minh văn hắn vẽ tiếp theo, nói:

- Nơi này nhìn như cũng là tăng tốc lấy ra nhưng nếu hai cái đơn độc sử dụng lây ra, có thể phụ trợ ma pháp trận tăng tốc, tuy nhiên tụ hợp lại sẽ . . . Hình thành đầu về đặc biệt.

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách thận trọng nhìn hai ma pháp trận, có loại chuyện này sao? Thật hay giả?

- Đầu về này tuy rằng vẫn là lấy ra nhưng . . .

Càn Kình lạnh lùng cười:

- Nó không lấy ra vật mục tiêu ban đầu mà cưỡng ép rút từ một bên, khi đó bảo đả trong vòng năm phút ngươi sẽ bị hút thành ma khô.

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách lạnh thấu xương, trong đầu hiện ra hình ảnh thân hình gã da bọc xương, cảm giác đó quái dị khó tả.

Bất giác hai tay Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ma sát vàon hau như muốn xua đi cái lạnh thấu xương.

Càn Kình không thèm nhìn Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, tiếp tục vẽ trên mặt đất. Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nhìn từng ma pháp trận xuất hiện, phát hiện dù gã có xoa tay cỡ nào cũng không thể lau đi cảm giác lạnh trên da ngược lại càng rét căm căm. Những ma pháp trận không ngừng xuất hiện giống hệt như thiết kế của Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách.

Nếu không phải lần đầu tiên giao lưu thì Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nghi ngờ ma máu lai trước mắt từng thấy tranh nghiên cứu minh văn gã che giấu rất kỹ.

- Nơi này, nơi này, nơi này, nơi này, chỗ này, chỗ kia và . . .

Cây gậy trong tay Càn Kình gõ Minh Văn Đại Sư dưới đất như gõ bảng, nói:

- Lấy ra biến thu lấy, bốn phút là ngươi sẽ trở thành ma khô. Nơi này sẽ mô phỏng cảm giác thoải mái, rõ ràng rút thân thể của ngươi nhưng cho ngươi ảo giác là đang nhận . . .

Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách ban đầu thấy lạnh giờ thì toát mồ hôi trán. Nếu đúng như ma máu lai nói vậy Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách thật sự gặp nguy hiểm.

- Thứ này chắc không phải một mình ngươi hoàn thành.

Càn Kình chỉ mấy chỗ hắn điểm ra, nói:

- Tuy chúng nó là một chỉnh thể nhưng phần này chắc không phải một ma suy nghĩ sáng tạo.

Lợi hại! Ban đầu Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách nghi ngờ giờ hơi tin tưởng. Đích thực tranh minh văn này không phải Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách tự mình chế tạo ra, tuy gã có kỹ thuật minh văn rất giỏi nhưng vẫn không thể hoàn thành công trình đồ sộ này. Muốn làm xong công trình minh văn này cần có ma khác hỗ trợ.

Mới rồi Càn Kình chỉ ra những chỗ đó là hỗ trợ giỏi nhất về minh văn, ma chủ đạo thiết tranh minh văn này, Ma tộc Thiểm Tư tộc.

Thiểm Tư tộc là một bộ lạc Ma tộc loại nhỏ, sức chiến đấu xếp chót nhưng có giá trị riêng. Thiểm Tư tộc giỏi về suy nghĩ, học tập, nghiên cứu. Thiên phú đó khiến Thiểm Tư tộc có năng lực rất mạnh trong các lĩnh vực minh văn học, kiến trúc học, pháp luật học, xã hội học, kinh tế học vân vân.

Càn Kình chỉ một lúc sau thì ngừng lại, ngồi xổm xuống nhìn kỹ ma pháp trận minh văn tới lui mấy lần, mày nhíu chặt.

Cái này . . . Khá quen mắt . . .

Càn Kình bản năng ngửi không khí, rõ ràng không có mùi gì nhưng hắn phản xạ ngửi như có thể ngửi được mùi gì đó trong ma pháp trận.

Mùi âm mưu, vong linh!

Càn Kình đánh rùng mình. Đúng vậy, bên trong ẩn giấu chút âm mưu và nồng đượm vị vongl inh.

Minh văn này . . . Minh văn này . . . Càn Kình gãi mũi, tuyệt đối không phải vô tình chế tạo ra minh văn mà là thiết kế có dự mưu.

Hải Thanh Nhi trong Cổ Hoang Sa Hải, tình hình của Lộ Tây Pháp Nghịch Hàn nhanh chóng hiện lên trong đầu Càn Kình, lạnh lẽo khó tả, không có chút cảm giác sự sống.

- Minh văn này thật sự có vấn đề!

Càn Kình ngẩng đầu nhìn Lộ Tây Pháp Tái Thụy Cách, chắc chắn nói:

- Có ma muốn hại ngươi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK