- A a a! Thánh khí, cho ta...
- [CHARGE=4.1]Chết đi!
Chiến đao của Càn Kình xuyên qua đầu Pháp Lạp Khắc, tốc độ một đao này còn nhanh hơn so với suy nghĩ trong đầu hắn. Thân thể Bỉ Mông khổng lồ lập tức biến thành hai khối. Máu tươi giống như thủy triều từ trong cơ thể phun ra.
Chiến đao trong tay Càn Kính lại vỡ nát. Hắn giơ tay lên bắt lấy cánh tay của Pháp Lạp Khắc kéo một cái, lấy bao tay thánh khí kim loại kia xuống, trực tiếp đeo vào trong tay mình...
Ầm!
Nắm đấm của đấu thân thứ hai Pháp Lạp Khắc phá sự bao vây tấn công của thiên quân, một nắm đấm có thể đánh bẹp người sắt, hung hăng đập vào sau lưng Càn Kình. Trong miệng đấu thân thứ hai phát ra lời nói trong đầu Pháp Lạp Khắc trước khi chết:
- Ta chết! Ngươi cũng đừng mong sống sót! Ngươi phải chết cùng ta!
Pháp Lạp Khắc đã chết, nhưng đấu thân thứ hai của hắn vẫn còn sót lại sự kiêu ngạo của một vương tử Bỉ Mông, một quyền này đánh ra chính là một quyền xuất sắc nhất.
Răng rắc... Răng rắc...
Nắm đấm đấu thân thứ hai của Pháp Lạp Khắc truyền ra tiếng xương gãy. Ngay sau đó toàn thân hắn hoàn toàn nát nổ tung, ý chí còn sót lại khiến trong ánh mắt tràn ngập sự chấn động không thể tin được. Trong tình huống đối thủ không để ý, quả đấm của mình được phát động gần như đánh lén một quyền, lại không cách nào đánh xuyên qua đấu kỹ hộ thể của hắn, không chỉ không cách nào tổn thương tới đối thủ, trái lại thân thể còn bị đối thủ đánh tả tơi!
Càn Kình quay đầu lại cười nhạt. Nếu là mấy ngày trước mình còn không dám sử dụng thân thể cứng rắn đỡ lấy một quyền này. Nhưng bây giờ đấu kỹ hộ thể rốt cuộc đã cường đại đến mức độ nào, bản thân mình cũng không rõ lắm! Có lẽ thật sự phải giao đấu với cường giả nhập thánh, mới có thể hiểu được mức độ thực lực của mình thế nào?
Hồn vực bạo lực!
Dưới sự thúc giục của hồn vực bạo lực, thân thể Càn Kính xuất hiện ở trước mặt thủ hạ Pháp Lạp Khắc. Nắm đấm thật lớn, nắm đấm nắm giữ tinh thần lực, hung hăng đập vào trên đầu một người trong đó.
Ầm!
Không né tránh, không phản kháng. Hoặc là nói, căn bản không kịp né tránh, căn bản cũng không kịp phản kháng.
Càn Kình dùng một đòn đánh chết Pháp Lạp Khắc, khí thế toàn thân liên tục tăng lên giống như một vị thần từ trên trời cao hạ xuống, long hành hổ bộ xuất hiện ở trước mặt mọi người, khiến những chiến sĩ Man tộc kia thậm chí có một sự kích động muốn quỳ xuống đất quỳ lạy.
Nhưng bọn họ không thể thật sự quỳ xuống.
Bọn họ là dũng sĩ Man tộc! Cũng không phải tất cả chiến sĩ nắm giữ chiến lực Man tộc đều có thể xưng là dũng sĩ. Dũng sĩ là một danh hiệu vinh quang, cần có dũng khí lớn mới có thể được gọi bằng danh hiệu đó.
Dũng sĩ bị chết trước đó không có phản ứng gì nhiều. Nhưng dũng sĩ sau đó lại phản ứng lại. Sát thần giết chết hoàng tử kia đã xuất hiện ở trước mặt bọn họ!
Đấu Hồn!
Từng lượng lượng Đấu Hồn liên tục trùng kích. Lực lượng huyết mạch trong cơ thể bọn họ bắt đầu thức tỉnh rít gào. Nắm đấm của Càn Kính lại nhanh hơn so với tốc độ của bọn họ.
Giờ phút này, hàng loạt những mũi tên đấu kỹ phóng ra toàn lực. Vô số nắm đấm bao phủ mấy tên dũng sĩ Man tộc. Trong một giây, trên trăm quyền rơi vào trên người của bọn họ, trực tiếp đánh nát hoàn toàn xương cốt của bọn họ. Thân thể bọn họ bắn lên trẻn không trung.
Trong thời gian còn nhanh hơn so với tia chớp xẹt qua bầu trời, mấy tên dũng sĩ huyết mạch Bỉ Mông với thực lực Đấu Hồn đỉnh phong được Tháp Lạp Khắc dẫn theo đã chết hết dưới nắm đấm của Càn Kính.
Mộc Nột Chân Sách kinh ngạc nhìn theo bóng dáng cao lớn của Càn Kình. Đây thật sự là một chiến sĩ bình thường sao? Trong tay cầm theo một thanh Siêu Đấu Binh, không ngờ đánh ngã một chiến sĩ huyết mạch trong tay cầm thánh khí, với cấp bậc thiên tài!
Pháp Lạp Khắc là thiên tài, chiến sĩ thiên tài chân chính! Hắn không nhưng có thực lực siêu tuyệt, đồng thời đáng sợ hơn là ý chí chiến đấu của hắn, trước sau không hề tắt! Cho dù sau khi chân thân đã chết, ý chí còn sót lại vẫn điều khiển đấu thân thứ hai tiếp tục chiến đấu.
Hắn là chiến sĩ thiên tài chân chính. Kinh nghiệm chiến đấu trong cuộc chiến đấu ác liệt vừa rồi đã biểu lộ rõ ràng tất cả những điều này. Chỉ tiếc rằng... Hắn gặp phải lại là Càn Kình.
Mộc Nột Chân Sách rất muốn biết bây giờ nếu như Càn Kình gặp phải nữ vong linh ngày đó, hắn có thể trực tiếp cứng rắn đỡ lấy một đòn nhập thánh này, mà không phải chịu bất kỳ tổn thương nào hay không?
- Ta ngất mất thôi! Chiến hữu à, trận chiến đấu vừa rồi của ngươi thực sự quá đặc sắc!
Đoạn Phong Bất Nhị cười ha hả tiến lên nói:
- Thật không ngờ, sau khi ngươi hấp thu tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm, thực lực lại mạnh mẽ đến mức độ như vậy. Có lẽ nếu phải chống lại cường giả nhập thánh thật sự, ngươi cũng sẽ không bị đánh bại! Ngươi có biểu hiện như vậy, khiến ta cảm thấy có một áp lực... rất lớn!
Đoạn Phong Bất Nhị vừa nói tới áp lực lớn, nhưng trên mặt lại hoàn toàn không có chút dấu hiệu nào của áp lực lớn. Càn Kình không ngừng hấp thu Tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm. Sau lần đại chiến lớn đó, hắn cũng hấp thu tiêu hóa Tinh hoa Lộ Tây Pháp chi tâm. Cũng không ai biết được thực lực của hắn bây giờ, rốt cuộc đã đạt tới mức độ nào.
Càn Kình nhìn găng tay trong tay mình:
- Cái này thích hợp với ta. Ta sẽ không phần các ngươi đâu.
Phần Đồ Cuồng Ca nhún vai một cái. Thứ này vốn là do Càn Kình liều chết đánh được, tất nhiên là thuộc về Càn Kình. Chỉ có điều, thật sự khó có thể tưởng tượng được, thực lực Càn Kình không ngờ lại mạnh mẽ đến mức độ như thế. Đã gần tới thời điểm cuộc tranh tài Tân Nhân Vương diễn ra. Điều đó thật sự càng ngày càng thú vị.
- Đi, chúng ta lên núi!
Càn Kình quan sát đôi găng tay bằng kim loại kia một hồi lâu, xác định thánh khí này không phải tương tự như ám ma khải, một thánh khí chỉ có thể thích hợp lực lượng huyết mạch nào đó, hắn mới yên tâm mang ở trên tay.
Thánh khí vừa vào tay, Càn Kình nhất thời hiểu rõ vì sao tất cả cường giả, bình thường sẽ không mang hai thánh khí ở trên người. Thứ này quả thực có thể kích phát tiềm lực của người cầm giữ nó, nhưng nó đồng thời cũng nhanh chóng điên cuồng tiêu hao đấu khí. Mức tiêu hao này giống như một ống nước thật lớn, bơm nước từ trong một chậu rửa cho chảy ra phía ngoài, trong thời gian ngắn ngủi có thể hoàn toàn hút khô chậu rửa mặt.
Loại phương thức tiêu hao đấu khí này?
Càn Kình hoài nghi mình còn chưa đi được đến đỉnh núi, chắc hẳn tất cả đấu khí toàn thân đã bị rút sạch. Thậm chí sợ rằng ngay cả Đấu Hồn cũng sẽ bị rút đi.
Không cần cố ý khởi động, thánh khí đã hấp thu đấu khí đáng sợ như vậy!
Càn Kình cẩn thận dò xét năng lực thánh khí. Rất nhanh hắn đã hiểu rõ thứ này có thể khiến uy năng hồn vực của mình thăng cấp.