Người này đúng là phát huy cảnh giới không mặt mũi không da đến mức cao nhất, cho dù là La Lâm phục sinh cũng không thể hơn hắn được!
Trường thương giống như rồng! Đấu Binh đến trong tay Đoạn Phong Bất Nhị, nhất thời như sống lại, chỉ một thoáng giống như biến thành bảy trường thương, sát ý cuồn cuộn bao phủ lấy Bác Tư Khắc.
Càn Kình không để ý tới Đoạn Phong Bất Nhị nữa. Cho tới bây giờ chiến sĩ Huyết Mạch không phải làm bằng bùn. Có thể tiến vào chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu có thể tiến vào mười đại chiến sĩ Huyết Mạch của hoàng triều Chân Sách, nếu như ngay cả Bác Tư Khắc tiêu chuẩn Hàng Ma thất chiến còn không giết được, còn không bằng chết! Mặc dù hắn không phải xuất thân trong gia tộc chiến sĩ Huyết Mạch rắn chín đầu, nhưng vẫn có sự cường đại của chiến sĩ Huyết Mạch.
Nhân Ma hai bên giao chiến ngắn ngủi, số lượng đám lính đánh thuê chiếm ưu thế, nhưng không chiếm được bao nhiêu chủ động. Nếu như không phải có Phần Đồ Cuồng Ca thực lực Hàng Ma tam chiến ra mặt, có thể bọn họ đã sớm bị rơi vào hoàn cảnh xấu.
Nhìn Phần Đồ Cuồng Ca trong chiến đoàn, Càn Kình phải tán thưởng. Đây là chiến sĩ Hàng Ma! Nếu như không có Phần Đồ Cuồng Ca, kết cục cuối cùng của đám lính đánh thuê chỉ có thể là chiến bại. Nhưng thêm chiến sĩ Hàng Ma tam chiến ra trận, bất luận là khí thế hay gì, đều có sự tăng lên nhất định.
- Hãy để cho lính đánh thuê nhận ít tổn thất.
Càn Kình thả người nhào vào trong đám Ma tộc Bối Lợi Á, ngón trỏ lướt đi, đâm vào đầu vào mặt của kẻ địch, chợt nghe thấy có tiếng giống như dưa hấu bị đâm thủng. Đấu Khí Phong Vân mô phỏng ra Phân Kim Liên Trảm, trực tiếp xuyên qua đầu Ma tộc Bối Lợi Á.
- Mạnh như vậy sao?
Trong lòng Càn Kình có chút kinh ngạc. Chỉ có điều, vừa rồi còn không hoàn toàn bắt chước thành công Phân Kim Liên Trảm đã mạnh như thế, nếu như có thể bắt chước thành công Thiên Quân Ngũ Trảm, vậy uy lực kia mạnh tới mức nào?
Trong thời gian suy ngẫm, tay Càn Kình vẫn không dừng. Hai cánh tay chia ra trực tiếp đâm ngón trỏ vào mi tâm của hai Ma tộc Bối Lợi Á.
Đột nhiên lại có chiến sĩ Hàng Ma gia nhập, cục diện nhân ma đối chiến bắt đầu nhanh chóng nghiêng sang một bên. Càn Kình ít khi nương tay. Một khi ra tay chính là thực lực Hàng Ma bát chiến. Nơi nào hắn đi qua, xương sọ của Ma tộc Bối Lợi Á đều vỡ nát.
Liên tiếp không ngừng có Ma tộc Bối Lợi Á kêu lên thảm thiết. Bác Tư Khắc có chút phân thần. Trường thương giống như giao long trực tiếp đâm xuyên qua cổ hắn. Lực lượng xoay tròn của trường thương này rất mạnh mẽ, bứt đầu hắn xuống. Máu tươi từ cổ hắn phun lên thật cao.
Ma tộc Bối Lợi Á nhìn thấy Bác Tư Khắc Ma tộc Mã Môn chết trận, thoáng cái đã không còn lòng ham chiến nữa, muốn chạy trốn. Nhưng nhất thời, chúng bị đám lính đánh thuê lao tới giết không còn một mống.
- Thương tốt! Thực sự là thương tốt!
Đoạn Phong Bất Nhị giơ trường thương lên quá đỉnh đầu dùng sức vung vẩy mấy cái, sau đó nhanh chóng đi đến trước mặt Càn Kình:
- Chiến hữu! Cám ơn ngươi tặng ta Đấu Binh tốt như vậy! So với đầu thương Đấu Binh của nhà ta, trường thương này thực sự tốt hơn rất nhiều! Ta thực sự không biết nên báo đáp ngươi thế nào.
Trong hai tay Càn Kình và Đoạn Phong Bất Nhị nắm chặt, chợt có thêm một Tinh Thần Thương Kim và một viên bảo thạch Đại Địa Chi Tử.
- Ta nói các vị!
Thân thể Đoạn Phong Bất Nhị đỡ Càn Kình, giang hai tay đi về phía những người lính đánh thuê khác:
- Chúng ta đã đánh thắng! Đánh thắng Ma tộc!
Đám lính đánh thuê nhìn thi thể Ma tộc trên mặt đất, trong lúc nhất thời không thể tin được bọn họ chỉ có chút người như vậy, không ngờ giết chết nhiều Ma tộc như vậy. Bọn họ vốn tưởng rằng mình hẳn phải chết, không ngờ kết cục cuối cùng phe mình chỉ chết ba người, trong này còn có một người đánh xe và Lương lão bản.
Tay Càn Kình lén ở phía sau người Đoạn Phong Bất Nhị cất Đại Địa Chi Tử và Tinh Thần Thương Kim vào đấu giới. Lần đầu tiên hắn phát hiện ra Đoạn Phong Bất Nhị lại cẩn thận tỉ mỉ như thế. Trong lúc đám lính đánh thuê đang chiến đấu chỉ nghĩ tới sống sót. Nhưng sau khi sống sót, khó tránh khỏi có hứng thú đối với Đại Địa Chi Tử và Tinh Thần Thương Kim. Có lẽ bọn họ sẽ vì hai thứ này, phải giết sạch những người lính đánh thuê này sao?
Không có cách nào tốt hơn so với để bọn họ không tìm được! Đúng là phương pháp tốt nhất!
- Chúng ta đã đánh thắng!
Đám lính đánh thuê vui mừng ôm nhau. Đám lính đánh thuê đi một vòng qua ranh giới sống và chết, sớm quen với sinh tử cũng không tránh khỏi vui mừng chảy nước mắt.
Mỗi người đều hoan hô, mỗi người đều hưng phấn.
Sau khi đám lính đánh thuê tỉnh táo lại, lập tức có người bắt đầu tìm kiếm xung quanh. Tuy bọn họ không biết Tinh Thần Thương Kim là cái gì, nhưng cũng biết thứ có thể được mua với giá năm vạn kim tệ, tuyệt đối không phải là nguyên liệu kém cỏi.
Bốn mươi mấy người lính đánh thuê đều tập trung tìm kiếm xung quanh. Đoạn Phong Bất Nhị cũng giả vờ tìm kiếm khắp nơi, thỉnh thoảng giống như đang lẩm bẩm, còn điều chỉnh âm lượng đến mức người khác vừa vặn có thể nghe được:
- Đi đâu rồi? Vừa nãy lúc ta giết hắn, rõ ràng thấy hắn ném đồ về phía bên này, thế nào lại không tìm được? Quá tối! Ở đây thật sự quá tối! Đuốc căn bản không soi sáng được.
Đám lính đánh thuê đều thở dài, giơ cây đuốc tiếp tục kiên nhẫn tìm kiếm, sau đó ra hiệu không tìm thấy thứ gì.
Càn Kình đi tới rương gỗ chứa vàng thỏi, rút từng thỏi vào đặt xuống dưới đất. Hành động này rất nhanh khiến những người lính đánh thuê khác chú ý. Nhất thời thu hút sự chú ý của mọi người.
Cùng với tìm kiếm vật nhỏ hư vậy trong bụi cỏ, không bằng thảo luận trước xem chia những thỏi vàng này thế nào còn thực tế hơn.
- Ta xem không bằng như vậy đi? Chúng ta chia đều những thỏi vàng này được không?
Trong đám lính đánh thuê, một người nhỏ giọng đưa ra đề nghị này, nhất thời được tất cả đám lính đánh thuê cùng kêu lên phụ họa.
- Không tốt lắm.
Giọng nói Càn Kình rất phách lối cắt ngang sự phụ họa của mọi người:
- Vừa rồi, nếu như không có các ngươi, ba người chúng ta cùng lắm chỉ phí thêm chút thời gian, cũng có thể xử lý xong. Nhưng nếu không có chúng ta, chỉ có các ngươi thì sao? Hiện tại đứng ở chỗ này thảo luận chia vàng thế nào, sợ rằng chính là đám Ma tộc đang nằm trên mặt đất?
Cảnh tượng hài hòa vừa rồi nhất thời trầm mặc. Đám lính đánh thuê im lặng nhìn chằm chằm vào những thỏi vàng trên mặt đất. Năm trăm thỏi vàng! Đó chính là năm vạn kim tệ! Mọi người chia những thỏi vàng này, về đến nhà chỉ cần không tiêu loạn, có thể sống tiêu dao rất lâu.
- Nhưng chúng ta cũng bỏ ra không ít công sức.
Một lính đánh thuê phá vỡ sự trầm mặc:
- Không có chúng ta hộ tống, lúc gặp phải Hắc Phong, mấy thứ này đã bị cướp đi! Lúc đó Hắc Phong lui lại, một phần nguyên nhân cũng bởi vì có chúng ta ở đó. Cho nên những vàng thỏi...
Càn Kình nhíu mày. Một chiến sĩ vĩ đại không phải chỉ có đấu khí là đủ.