"Em thích là tốt rồi." Trong giọng nói của Cố Thiếu Kiệt tràn đầy sự sủng nịch, sau đó anh liếc nhìn Lâm Khả Tâm một cái, ánh mắt cảm tạ cùng áy náy, mà cô chỉ là mỉm cười đáp lại.
Thấy hai người trao đổi ánh mắt, Tư Đồ Viêm còn rét lạnh hơn trước.
Người phụ nữ này không phải không thích nối dối sao? Như thế nào bây giờ lại nói dối dùm Cố Thiếu Kiệt? Còn nói với anh là không có gì với Cố Thiếu Kiệt? Vô nghĩa! Lấy chính mình ra làm trò trước mặt Cố Thiếu Kiệt, thật thấp hèn! Nhìn anh trở về có 「dọn dẹp 」 cô một chút hay không.
Về phần Hách Sa Sa, sau khi trong lòng tìm được câu trả lời thuyết phục lúc này mới nhớ tới chuyện khác: " Đúng rồi Khả Tâm Tỷ, vừa rồi em quên hỏi chị, vị đại soái ca bên cạnh chị là ai? Có phải bạn trai của chị không?"
"Anh ấy......" Lâm Khả Tâm phát hiện ra chỉ cần Hách Sa Sa mở miệng là cứ như bom hẹn giờ làm cho người khác á khẩu không thể nói gì.
Lâm Khả Tâm phát sầu nhíu mày, cô nên giải thích thế nào với Hách Sa Sa về mối quan hệ của cô và Tư Đồ Viêm? Anh nói lúc người khác hỏi thì nên thành thật nói ra nhưng nếu cô nói ra cho Hách Sa Sa biết kia không phải mẹ Lâm cũng sẽ biết sao?
Thấy Lâm Khả Tâm do dự không nói, biểu tình của Tư Đồ Viêm lại trở nên xấu hơn, cô do dự cái gì? Chẳng lẽ cô quên anh dặn dò gì sao? Vẫn là tại sao khi người khác hỏi thì cô lại không nói nên lời? A, nếu cô ngượng ngùng thì để anh nói dùm cho.
Nhưng Tư Đồ Viêm còn chưa mở miệng thì Cố Thiếu Kiệt liền giành trước: " Sa Sa, vị này chính là Tổng Tài Tư Đồ Viêm của Tư Đồ Xí Nghiệp, là bạn trai của Khả Tâm."
Nhe Cố Thiếu Kiệt nói vậy, Hách Sa Sa nhảy dựng lên, trên miệng không kìm
được tiếng cười khẽ: "Nha, em đoán trúng rồi sao? Thật là bạn trai."
Hách Sa Sa nhìn nhìn Tư Đồ Viêm sau đó lại nhìn Lâm Khả Tâm, có chút hoài nghi vì lời nói của Cố Thiếu Kiệt.
"Khả Tâm Tỷ có bạn trai sao lại không nói cho em biết? Chị thật là gian xảo." Hách Sa Sa bỉu môi trách cứ, trên mặt nụ cười rõ ràng.
"Bọn chị chỉ vừa yêu nhau, cũng không có nói cho ai khác biết, Cố Ca Ca biết
cũng vì lúc trước tham gia tiệc mà gặp thôi......" Dừng một chút, Lâm Khả Tâm bổ sung: " Đúng rồi Sa Sa, mẹ chị không muốn chị yêu đương nên chị không nói ra, làm ơn, em nhất định phải giúp chị giữ bí mật nha."
Hách Sa Sa nghe vậy, gật gật đầu.
"Bình thường Dì Lâm thương chị như vậy, em thật không nghĩ dì lại yêu cầu nghiêm khắc với chị, cũng không cho phép chị yêu đương......Bất quá chị yên tâm, em sẽ giữ bí mật dùm chị dù sao từ lúc đầu em và Thiếu Kiệt Ca Ca cũng là lén lút, cũng không có nói với ai! Hì hì." Hách Sa Sa thập phần đắc ý, nhưng trên mặt Cố Thiếu Kiệt và Lâm Khả Tâm lộ ra vài phần xấu hổ.
Đúng vậy, nếu lúc trước không phải Cố Thiếu Kiệt và Hách Sa Sa bí mật yêu nhau thì Lâm Khả Tâm sẽ không cần phải tỏ tình với Cố Thiếu Kiệt, kia cũng sẽ không xuất hiện một loạt chuyện tình tiếp theo.
Lâm Khả Tâm chỉ biết cười ngượng nói: " Cám ơn em, Sa Sa."
Về phần Hách Sa Sa, hỏi Lâm Khả Tâm xong liền chuyển ánh mắt tới trên người Tư Đồ Viêm.
"Tư Đồ Ca Ca, nói cho anh biết nha, em và Khả Tâm tỷ là từ nhỏ lớn lên cùng nhau, nên em rất hiểu chị ấy, nhiều năm qua chị ấy không có yêu ai, xem ra anh là mối tình đầu của Khả Tâm Tỷ rồi, nên anh nhất định phải đối xử thật tốt với chị ấy đó."
Sự nhắc nhở của Hách Sa Sa làm cho trong lòng của Lâm Khả Tâm trở nên hổn lộn, cô cảm khái khi Hách Sa Sa mong nhớ đến hạnh phúc của chính cô, lại không khỏi tiếc hận sự nhắc nhở của Sa Sa chỉ là uổng phí, mà điều quan trọng khiến cho Lâm Khả Tâm lo lắng đó chính là Tư Đồ Viêm sẽ trả lời thế nào? Nếu anh cự tuyệt quan hệ của 2 người, hoặc là nhìn cô lạnh lùng thì cái cớ trước kia không phải đều lòi ra?
Lâm Khả Tâm nhìn về phía Tư Đồ Viêm, trong lòng cầu nguyện anh có thể giúp cô giấu diếm chuyện này, nhưng điều chờ mong của cô lại làm cho anh cười lạnh
...
Hừ, hiện tại mới nghĩ đến anh? vừa rồi còn hát đệm cho Cố Thiếu Kiệt sao không nhớ còn anh đứng bên cạnh đi?
Tuy rằng giờ phút này Tư Đồ Viêm thập phần không vui nhưng anh cũng không vạch trần, ngược lại vô cùng thân thiết, hướng đến Hách Sa Sa cười nói: " Yên tâm đi, anh nhất định sẽ làm cho người mình yêu hạnh phúc." Dừng một chút, anh bổ sung thêm: " Cho dù không từ một thủ đoạn nào."
Lời nói bá đạo cùng sủng nịch của Tư Đồ Viêm làm cho Lâm Khả Tâm cả người ngây ngẩn, trong lòng cô "bùm bùm" khiêu khích, tim đập lộn xộn, điều này vừa làm cô vui vừa làm cô lo lắng.
Rốt cuộc lúc Tư Đồ Viêm nói những lời này anh suy nghĩ cái gì? Là thiệt tình hay chỉ đùa giỡn? Hay anh cũng thích cô? Cũng có thể tự cô lại đa tình, một bên tình nguyện mà thôi?
Theo bản năng, Lâm Khả Tâm ngẩng đầu nhìn về phía Tư Đồ Viêm, mà anh vẻ mặt như rất thật lòng, lại làm tim cô chạy loạn xạ lần nữa.