Nhưng Lâm Khả Tâm không cho rằng như vậy, vì tay nắm lực quá lớn nên móng tay cô ghim vào thịt, tay cũng thiếu máu mà trắng bệch, dù là vậy, cô vẫn không khỏi đau đớn trong tâm.
Đụng chạm, vuốt ve, hôn môi......Nhìn màn ảnh quen thuộc này, cô không khỏi dở khóc dở cười, tuy rằng trước đây cô nhìn vào những điểm phun tào trong hợp đồng nhưng khi đó cô chỉ là tưởng tượng tuỳ tiên 5, không ngờ cư nhiên bây giờ lại xảy ra.
Hơn nữa lúc đó cô ước gì anh sẽ mỗi ngày ở bên ngoài lăng nhăng bừa bãi, chỉ cần không đụng cô là được rồi, nhưng lúc này đây khi thấy cảnh anh cùng một chỗ với người khác, cô lại hy vọng người trong lòng ngực của anh chính là cô.
"A......A" Cùng với tiếng rên rĩ củacô gái, anh tiến nhập vào trong cơ thể của cô ta, nhiệt tình mà tàn sát luật động, tuy rằng thân kinh bách chiến nhưng đây vẫn là lầy đầu kịch liệt quan hệ vậy, tiếng cô ta thở gấp, sau đó một tiếng " ba.....
.ba", nhưng rõ ràng những âm thanh đó đang đâm vào lổ tai của Lâm Khả Tâm, cũng là đâm vào tim cô.
Không cần, cô không nên nhìn cảnh tượng tàn nhẫn như vậy, này không phải sự thật, không phải......Này nhất định cô đang nằm mơ, cô phải tỉnh lại...
Lâm Khả Tâm nhất thời cảm thấy những cảnh trước mắt tối sầm, sau đó "Bịch" một tiếng, cô té xỉu trên mặt đất.
......
Mở mắt ra, trần nhà tái nhợt thu vào mắt của Lâm Khả Tâm, cô giật giật phá hiện dưới thân không phải khuynh hướng cảm xúc, mà ngược lại cô đang nằm trên giường.
Kỳ quái, cô nhớ rõ chính mình té trên mặt đất, chẳng lẽ cô thật sự nằm mộng? Nhưng những hình ảnh không khỏi quá chân thật?
Vì muốn biết mình ngủ bao lâu nên Lâm Khả Tâm hướng nhìn lại, đối diện lại là ánh mắt của Tư Đồ Viêm.
Ánh mắt của anh vẫn như trước lạnh như băng, nhưng Lâm Khả Tâm cảm thấy trong đó có vẻ hiện lên tia lo lắng.
"Viêm, anh về lúc nào?"
Tư Đồ Viêm hơi hơi nhếch miệng: " Đã sớm trở về."
Nghe anh nói vậy, Lâm Khả Tâm vội vàng ngồi dậy:" vậy anh chắc chưa ăn cơm, em đi nấu cơm cho anh."
Lâm Khả Tâm định xuống giường, nhưng cô thấy toàn thân anh loả lồ trong nháy mắt cô rụt về: " Anh, anh thế nào lại không mặc quần áo?"
Tư Đồ Viêm không vội trả lời, mà chỉ lấy tay đặt Lâm Khả Tâm trên giường, dùng ánh mắt con mồi nhìn cô " Em giúp tôi cởi, em quên rồi sao?"
Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm trừng to mắt, cô sợ hãi nhìn anh: " Nói vậy vừa rồi em không nằm mơ? Anh và người phụ nữ kia thật sự......"
Tư Đồ Viêm gật gật đầu: "Đúng, tôi và cô ấy lên giường, hơn nữa hiện tại tôi muốn em."
Nghe nói thế, Lâm Khả Tâm gần như điên cuồng từ chối:" Anh vừa đụng người phụ nữ khác, đừng đụng tôi."
Chỉ cần tưởng tượng đến bộ dạng dây dưa của Tư Đồ Viêm và người phụ nữ
khác, cô liền cảm thấy ghê tởm.
Nhưng anh lại gắt gao áp chế Lâm Khả Tâm: " Đó là chuyện không có khả năng."
Tư Đồ Viêm hiểu được Lâm Khả Tâm ngại bẩn nhưng cô càng làm vậy anh càng phải dứt khoát có được cô.
" Lâm Khả Tâm, muốn trách thì trách vừa rồi em té xỉu, tôi nói rồi, tôi muốn em nhìn chúng tôi từ đầu đến cuối, em không làm được đây là trừng phạt của em."
Nói xong, Tư Đồ Viêm bá đạo mở hai chân của Lâm Khả Tâm, anh dùng sức tiến vào bên trong, động tách rành mạch, lưu loát, bá đạo.
Bởi vì không chuẩn bị, sự ma xát mãnh liệt làm cho Lâm Khả Tâm không khỏi nhíu mày. Ô! Đau quá!
Cô rất muốn kêu đau nhưng chính mình tự cố nén vào trong.
Thấy Lâm Khả Tâm nhíu mày, Tư Đồ Viêm không hề thương hoa tiếc ngọc mà ngược lại còn dùng lực mạnh hơn, thậm chí so với lúc trước kịch liệt hơn nhiều, giống như bị ngược đãi, đau đớn làm Lâm Khả Tâm khóc ra.
Ngoại trừ nỗi đau bên ngoài, cô đã không thể chịu được, huống gì vừa rồi anh cùng người phụ nữ khác quan hệ trước mặt cô, hiện tại lạnh bá đạo muốn cô..
Cô chán ghét, nhưng không có cách nào cự tuyệt, đây có lẽ là số mệnh của cô sau khi gặp Tư Đồ Viêm......
Sáng sớm hôm nay, chờ lúc Lâm Khả Tâm tỉnh lại anh đã không ở nhà.
Cô ngồi dậy nhìn thấy dấu vết loang lổ trên ra giường, không khỏi nhớ tới chuyện phát sinh hôm qua, dạ dày nhất thời một trận ghê tởm.
Lâm Khả Tâm vốn định tự mình giặt ra giường nhưng cô nghĩ cái ra này có dấu vết của người phụ nữ khác, kia cô trực tiếp né xuống, bước vào phòng tắm, cô dội nước từ đầu đến chân một phen, giống như kỳ vọng sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa.
Chính là ban đêm, Tư Đồ Viêm lại dẫn thêm một người phụ nữ khác về, không chỉ vậy, mà anh cảm giác như hôm qua cô chưa chịu đủ kích thích, nên lần này anh mang người phụ nữ mà cô không hề muốn thấy ——Tần Hiểu Linh.