Bạch Đông Lâm nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên giữa mình và Lam Linh, tâm tư xoay chuyển, nghĩ xong nên sắp xếp Lam Linh như thế nào. “Đúng vậy, Bạch đại nhân, Lam Linh nhớ kỹ.” Tiểu Linh Nhi cúi người hành lễ, mặc dù thân hình nho nhỏ, động tác vụng về buồn cười, nhưng lại làm được cực kỳ nghiêm túc, không chút cẩu thả. “Hừ, gọi đại nhân làm gì……” “Về sau gọi là ca ca đi.” Bạch Đông Lâm dứt lời, thu liễm hơi thở dật tán, ngay lập tức thời không đình trệ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.