Oành—— Bên ngoài hàng trăm hằng niệm, đột nhiên trỗi dậy dư âm của cuộc chiến tranh kịch liệt, xông vào ý chí cảm nhận của Bạch Đông Lâm. “Ha ha ha! Khổ Nhai, không phải ngươi cho rằng ngươi có thể trốn thoát đấy chứ? Một tí gợn sóng cùng lắm là tạm thời trì hoãn cái chết của ngươi mà thôi, ngươi vừa đặt chân vào nơi này thì kết cục đã định sẵn rồi!” “Trong tuyệt vọng bùng lên một tia hy vọng, thế nhưng thoáng chốc lại bị nỗi tuyệt vọng nuốt chửng. Khổ Nhai, nhìn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.