Bạch Đông Lâm vô cùng hài lòng. Hắn giao lại mọi thứ cho mấy người Phi Cầu lo liệu, còn bản thân trầm mê vào việc tự tu luyện. Thời gian vội vàng, một vạn năm trôi qua trong chớp mắt. Rì rào! Ở chỗ sâu trong ý thức của Bạch Đông Lâm, trong mây Tư Duy lại truyền ra âm thanh lá cây đong đưa. Đó là một cây đại thụ che trời óng ánh sáng long lanh, như được điêu khắc thành từ thủy tinh, cứ như ảo mộng, đứng sừng sững ở trung tâm vòng xoáy tư...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.