“Không có chuyện để làm, bế quan đi.” Đạo Vô Chung nhắm mắt lại, mở ra lần nữa, đã qua chục tỷ năm sau, ánh mắt nhìn về phía Duy Nhất Chân Giới, bên trong đã vui vẻ phồn vinh, nhưng... Hắn ta nhíu mày, trên mặt hiện lên vẻ không thích, hắn là “Nhân Đạo Vô Vi”, sao có thể nhìn Nhân tộc bị người khác sỉ nhục? Trong chân giới lúc này, Yêu tộc xưng bá, Nhân tộc trời sinh yếu đuối, lại không thông thạo việc tu hành, nếu không phải tốc độ sinh sôi nhanh chóng,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.