“Vẫn còn một tháng nữa bí cảnh Trụy Nguyệt Khanh mới mở, mình phải chuẩn bị trước mới được.” Trong mắt Bạch Đông Lâm hơi lộ ra ý cười. Hắn không đủ tư cách tham gia ván cờ của các đại lão, cũng không muốn bước vào vũng nước đục này nhưng bảo hắn ngồi im không làm gì thì không có cửa đâu, thừa cơ vét lớn một khoản mới là việc chính. Con đường tu luyện của hắn cần vô số tài nguyên, nếu không có sẵn tài nguyên vậy thì phải đi tranh giành, cướp đoạt thôi!...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.