Nhìn vết nứt không gian cực lớn đang từ từ lành lại, trong mắt Bạch Đông Lâm xoẹt qua một vẻ đáng tiếc. “Nhiều bảo vật thế mà, nếu có những thứ vô cùng quý giá còn chưa bị phá hủy, bây giờ cũng chẳng biết chôn vùi ở đâu rồi.” Bỏ bao nhiêu công sức, chỉ để giết một Mi Hồng Anh, lại còn không vớt vát được lợi ích gì, trong lòng Bạch Đông Lâm chán nản một hồi, từ trước đến giờ hắn chưa từng làm ăn thua lỗ, lần này quả thực có chút thiệt thòi....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.