“Khụ khụ, gặp qua hai vị đạo hữu.” Tinh Thần Ý Chí khá là buồn bực, né né tránh tránh, ai ngờ cuối cùng lại rơi ra ngay dưới mí mắt hai người. “Ngươi sợ ta lắm à?” Bạch Đông Lâm nhíu mày, sau đó lắc đầu, nói: “Đứng dậy đi, nói sao thì chúng ta cũng đến từ cùng một nơi, lo quan sát đám Thần đi, hiện giờ còn chưa phải lúc nội bộ chúng ta lục đục.” Nhìn theo ánh mắt của Bạch Đông Lâm, trong phạm vi cảm nhận của họ, tế đàn trên đỉnh núi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.