Mặt mày Bạch Nguyên hơi cong lên, tựa như đang cười, nhưng phối hợp với đôi mắt vòng xoáy kia lại trông có vẻ hơi quỷ dị. “Hừ, ta hiểu, chỉ là ta cảm thấy đôi chút khó xử mà thôi.” Bạch Đông Lâm lắc đầu, tiến lên vài bước, khoanh chân ngồi xuống trước mặt Bạch Nguyên, ánh mắt đảo qua đảo lại, rặt một vẻ tấm tắc ngạc nhiên. “Tiểu Nguyên, Nguyên Sơ Hắc Quang kia lợi hại như vậy thật sao? Thế mà có thể chém giết con sạch sẽ tới vậy luôn à!” Hắn có thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.