Hai mắt Hồ Thanh trừng to, lông mày run rẩy không ngừng, bàn tay siết chặt lại, chiếc nhẫn bằng đồng bị ngoại lực tác động, đâm vào lòng bàn tay. "Đại ca ngu ngốc của ta..." "Khốn kiếp! Tên phản đồ nhà ngươi!" "Giết hắn ta! Trả thù cho Địch đại nhân!" Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt, đến khi bọn hộ vệ hoàn hồn lại thì Hồ Địch đã chết rồi. Hồ Địch là một người tốt, đối xử với thuộc hạ không tệ bao giờ, không ít người đều chịu ân đức của hắn, thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.