“Tiếng tru tréo của mấy kẻ yếu ớt nghe hệt như tiếng đám chó bại trận sủa ỏm tỏi nhỉ.” Lúc đang nói chuyện, ả ta từ từ đứng dậy, mái tóc dài màu xanh lam hơi xõa ra, để lộ một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, đôi mắt nhìn xuống tựa như biển sao, sâu thẳm mà sáng ngời. “Hừ, kêu đi! Kêu nữa đi! Kêu la càng thảm, chửi mắng càng hăng thì bản tôn càng vui vẻ!” Lòng bàn tay mảnh khảnh như bạch ngọc pha lê chống cằm, khóe miệng nhếch lên, hai bên gò...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.