Tiếc là dường như may mắn đã hao hết, không còn kiếm thêm được gì nữa. “Ồ? Xảy ra chuyện gì vậy? Trời sáng rồi à?’ Bạch Đông Lâm sững sờ nhìn đáy biển đột nhiên sáng lên, chớp mắt hoàn hồn, không đúng, giờ mới giờ Dần, vẫn chưa tới giờ mặt trời mọc. Hắn nghi hoặc, ngẩng đầu nhìn xa xăm, hai mắt sáng ngời ánh sáng trắng lưu chuyển nhìn thẳng lên trời cao. Mặt hắn đột ngột biến sắc. “Mẹ kiếp!” “Lại nữa!? Dạo này ta ngoan ngoãn không đi nhòm ngó Chân Linh thì lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.