Một thanh trường kiếm đen kịt, một chiếc chuông cổ đồng thau, một cái bình nhỏ thủy tinh, cuối cùng là một quyển sách bạch ngọc. Bốn dị bảo, đều ton hót dán lên Bạch Đông Lâm, rung rung đắc ý, tràn đầy vẻ lấy lòng. “Ơ kìa! Bảo vật tự tiến tới? Ừ, không tệ không tệ, xem ra thân phận đứa con số phận của ta cuối cùng cũng không lừa gạt được nữa rồi!” Bạch Đông Lâm chậm rãi gật đầu, dáng vẻ như bất đắc dĩ lắm, miệng nói lời trêu chọc nhưng trong lòng lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.