Diệu Không sửng sốt, hai mắt hơi đỏ lên. Hắn ta đã từng nghe nói về Đạo Môn tiếng tăm lừng lẫy. Lúc sư tôn còn sống đã nhắc nhiều tới mức lỗ tai Diệu Không sắp đóng thành kén, nhưng hắn ta vốn chẳng quan tâm. Sư tôn của Diệu Không đi rồi, sư thúc là người thân duy nhất nên hắn ta không muốn rời xa sư thúc. “Sư... Sư thúc, người không cần con nữa sao? Diệu Không đã làm sai chuyện gì? Con có thể sửa...” Nhìn Diệu Không sắp khóc, Bạch Đông Lâm thầm thở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.