Bạch Tiểu Tiểu vươn vai, mơ hồ mở mắt, đôi mắt trong như pha lê đảo qua, nhìn thấy Thần Vô Khuyết lạnh lùng đứng ở một bên liền lập tức kinh ngạc, tỉnh táo lên. “Tiểu Tử! Tiểu Tử! Dậy đi đừng ngủ nữa!” Một bên lắc lắc Tiểu Tử, một bên lùi lại tránh xa Thần Vô Khuyết, vẻ mặt cảnh giác. Hắn nhớ rõ ràng mình và Tiểu Tử bám theo Thần Vô Khuyết, sau đó chộp lấy cơ hội xông vào vòng xoáy màu đỏ trước hắn ta. Sau đó không biết sao lại ngủ quên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.