Không khí im lặng, nặng nề bao trùm khắp hành lang bệnh viện. Ánh đèn trên hành lang chiếu xuống thứ ánh sáng trắng xanh lạnh lẽo, mùi thuốc khử trùng thoang thoảng trong không khí. Đêm thu, càng về khuya nhiệt độ càng giảm mạnh. Trịnh Dục Tú đưa tay kéo lại chiếc áo khoác ngoài của mình. Gương mặt bà nghiêm trang, không lộ quá nhiều cảm xúc trong nội tâm.
Trương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt đứng lặng sau khi nghe Lăng Duệ tường thuật lại tình hình sức khỏe của Trương Tú Anh hiện tại.
“Con bé, vì sao lại ra nông nỗi này” Phải trải qua một lúc Hàn Thu Nguyệt mới lập cận phản ứng lại.
“Con bé đi công tác tại sa mạc Nam Thành, không may bị bọn người xấu bắt nhốt dưới hầm” Lăng Duệ trả lời Hàn Thu Nguyệt.
“Theo tôi được biết Lăng thị cũng không có hạng mục nào tại Nam Thành tại sao con bé lại tới đó công tác?” Trương Vân Sơn chất vấn.
“Chuyện kể ra thì hơi dài, con bé muốn tự lập,
không muốn đưa vào Quốc Thiên nên đã quyết đi làm tại US, như ông thông gia cũng biết. US đang có dự án hợp tác cùng Trương Thị các người ở hạng mục khai thác năng lượng tái tạo tại sa mạc Nam Thành. Con bé là người phụ trách chính của dự án này tại US.” Lăng Duệ đáp ngay.
Đôi mắt của Lăng Duệ và cả Trịnh Dục Tú kín đáo theo dõi từng thay đổi trên gương mặt của Trương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt.
“Có chuyện này sao? Ông có biết chuyện này không? Hàn Thu Nguyệt quay sang hỏi chồng. Càng ngày bà ta càng cảm thấy bất an. Nếu chuyện này là thật, chẳng phải cả Trương Tú Linh và Trương Tú Anh cùng tới một nơi.Vậy tại sao Trường Tú Linh không hề nói gì với bà về chuyện này. Tú Anh xảy ra chuyện Trương Tú Linh không lẽ nào lại không biết gì khi hai người cùng một đoàn công tác?
“Tôi không nắm được, chỉ biết chúng ta hợp tác với US còn đoàn công tác bao gồm những ai thì tôi không quan tâm lắm” Giọng Trương Vân Sơn thể hiện sự bất ngờ. Trong lòng ông ta cũng đang cùng có suy nghĩ như vợ mình. Tại sao không nghe Trương Tú Linh nói gì?
“Chúng tôi gả con vào Lăng gia, nếu Lăng gia các người không lo được cho con bé thì để chúng tôi đón con bé về.Vì sao lại để nó tới nơi nguy hiểm đó.”
Trương Vân Sơn cao giọng. Những ẩn tình liên quan tới Trương Tú Linh ông ta sẽ tự giải quyết với Trương Tú Linh. Còn hiện tại hiếm khi có cơ hổi nắm được điểm yếu của Lăng gia để nói chuyện cho ngang hàng, ông ta phải tận dụng ngay Cơ hội này để chiếm thế thượng phong trước.
Hàn Thu Nguyệt thấy Trương Vân Sơn cao giọng, trong lòng bà ta hơi chột dạ nên vội đưa tay kéo kéo tay áo của chồng.
“Nhưng con bé đã gây thù chuốc oán với ai? Vì sao người ta lại hãm hại con bé? Hay là bọn chúng đòi tiền chuộc mà Lăng gia các người không chịu đưa ra?” Trương Vân Sơn giằng tay ra khỏi tay Hàn Thu Nguyệt, tăng âm lượng của mình lên một bậc.
“Kia ông! Đây là bệnh viện đấy.” Hàn Thu Nguyệt vốn tính tình nhu nhược, yếu đuối, bà ta thấy chồng mất bình tĩnh thì cũng hoảng loạn liền tìm cách khiến ông ta bình tĩnh trở lại.