Mục lục
Tổng Tài Câm Sủng Vợ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính vì sự giằng co này mà ông ta không sao chợp mắt được, chỉ mong trời sáng thật nhanh để có thể tiến hành một số việc điều tra nhanh về hành tung của Trương Tú Linh trong khoảng thời gian gần đây. Tuy ông vẫn tin tưởng vào nhân cách của Trương Tú Linh,nhưng đề phòng vạn nhất, vẫn nên có những bước kiểm tra nhất định.

Lăng gia là một thế lực không dễ đối phó, họ có thể moi được cả những tin tức mà không ai có thể truy ra vì thế, nếu thực sự có bàn tay của Trương Tú Linh dây dưa vào trong chuyện này thì ông cần phải biết sớm để có phương án bảo toàn cho Trương Tú Linh.


Tiếng chim hót lảnh lót trên tán cây phong già đang sà vào cửa sổ đưa Trương Vân Sơn thoát khỏi mớ suy nghĩ trong đầu.

Ông ta nhìn đồng hồ, cũng sắp tới giờ làm việc.

Hàn Thu Nguyệt vẫn ngủ say trên giường, đôi mày bà ta nhíu chặt, trán lấm tấm mồ hôi. Hẳn là giấc ngủ của bà ta cũng không trọn vẹn.


Trương Vân Sơn rời giường thật nhẹ nhàng sau đó chuẩn bị các hành động đã dự tính.

Ông gọi điện ngay cho thư ký Phan yêu cầu anh ta chuẩn bị cho mình tất cả các khoản sao kê từ tài khoản của Trương Tú Linh, hành trình di chuyển của cô ta những ngày gần đây.... .

Xong xuôi Trương Vân Sơn mới thở ra một hơi chuẩn bị tới công ty.

Lý Thành.

Bầu trời xám xịt, những đám mây đen nhanh chóng kéo tới, kèm theo là tiếng gió rít trong không khí cuộn tung tất cả cát bụi bay mù mịt.

Bầu trời mới đây còn tràn ngập ánh nắng thế mà chỉ ít phút sau mây đen đã giăng đầy, trời tối sập xuống.

Người ta thường ví thời tiết ở Lý Thành đỏng đảnh như đàn bà.

Chu Tài khẽ nhếch mép, nghĩ tới sự ví von này, hắn chỉ thấy bọn đàn bà thật là rắc rối và cũng lắm quỷ kế, với bọn đàn ông với nhau như hắn không cần nói nhiều lời, mọi chuyện giải quyết bằng nắm đấm là nhanh nhất.

Chu Tài mân mê chiếc điện thoại đã được lắp sim mới trong tay, đứng trên ban công của khách sạn nhìn những hạt mưa to như nắm tay bắt đầu rơi xuống từ trên bầu trời đen ngòm. Hắn đang chờ một cuộc điện thoại.

Trong phòng Mặt Choắt và Đầu Trọc vẫn đang say ngủ, tiếng ngáy khọt khẹt như tiếng khỉ kêu của Mặt Choắt cộng với tiếng chóp chép miệng nói mê của Đầu Trọc tạo thành một mớ tạp âm khiến Chu Tài khó chịu, hắn đi vào ném mạnh chiếc điện thoại lên bàn sau đó dùng chân đạp mạnh vào Mặt Choắt, miệng không quên chửi thề.

“Mẹ kiếp! Chúng mày ngủ cũng không yên lặng cho ông nhờ.!” Xả giận xong Chu Tài cũng trèo lên chiếc giường trống bên cạnh, mấy ngày chạy trốn khiến người hắn cũng rã rời cả rồi.

Đã gần tới thời gian giao hẹn với Trương Tú Linh mà vẫn chưa thấy cô ta liên lạc lại, lần này hắn muốn hốt một vố lớn sau đó sẽ cùng Mặt Choắt và Đầu Trọc mai danh ẩn tích ở một nơi nào đó thật xa.

Trương Tú Linh rên lên từng hồi đầy dâm đãng dưới thân hình đang tăng tốc kịch liệt của Đặng Triều, toàn thân cô ta đã đạt tới cực khoái, hai tay bám chặt lấy hông của Đặng Triều cùng phối hợp Với hắn. Hơi thở của Đặng Triều cũng càng ngày càng nặng hắn rướn người đâm thật sâu vào trong cơ thể Trương Tú Linh toàn thân hắn rung lên.

Cơn cực khoái nhanh chóng lan ra khắp người hắn như dòng điện chạy dọc cơ thể từ đầu cho tới từng giác quan quan trên ngón chân.
1640314149502.png

Sau màn vật lộn Trường Tú Linh cũng cảm thấy thỏa mãn, cảm xúc tức tối ban nãy bay biến hết, thay vào đó là sự bình tĩnh suy tính. Đôi tay đặt trên eo của Đặng Triều vẫn không buông lỏng, mắt cô ta nhìn thẳng lên trần nhà, khác với mọi khi, mỗi khi quan hệ trong tình trạng tỉnh táo hoàn toàn, khi xong việc Trương Tú Linh thường rúc vào lòng Đặng Triều, vuốt ve hắn và khen ngợi khả năng làm tình của hắn, khiến lòng kiêu hãnh đàn ông của Đặng Triều được đưa lên cao chót vót.


Đặng Triều nhìn ra vẻ khác lạ của Trương Tú Linh, tay hắn vẫn đang mân mê bầu ngực cô ta hỏi.

“Có chuyện gì? Vừa nãy em không tập trung?” Đặng Triều nghĩ rằng mình có chỗ nào đó khiến Trương Tú Linh chưa hài lòng.


“Chu Tài. Hắn đã gọi tống tiền em” Trương Tú Linh trưng ra bộ mặt ủy khuất.

“Có chuyện đó? Không phải em đã trả cho nó cả một số tiền lớn rồi sao?” Đặng Triều ngạc nhiên. Tuy Chu Tài là loại bất hảo không đáng tin, nhưng kẻ như Chu Tài hắn nghĩ là đủ khôn ngoan để có thể cân nhắc thiệt hơn. Chọn lối đi an toàn.

“Hắn nói, mười triệu chưa đủ, cần gấp đôi số tiền đó. Một giờ nữa nếu em không đưa tiền hắn sẽ tới tìm Lăng gia” Mắt Trương Tú Linh đã rơm rớm nước.

“Để anh nói chuyện với nó, thằng chó chết này. KHông còn muốn sống nữa sao” Đặng Triều đấm mạnh tay xuống giường.

“Không được đâu, em xin hắn nói hãy nể tình quen biết anh mà tha cho em nhưng hắn nói anh là cái thá gì, chẳng qua là một thằng du côn dựa hơi bố VỢ. Em thì không sao, tiền có thể khó khăn nhưng không phải không thể thu xếp được, nhưng cứ chấp nhận như thế này e rằng hắn sẽ không dừng lại, còn liên lụy tới cả anh.”

Nước mắt Trương Tú Linh đã tuôn ra lã chã, đôi vay trắng nõn vẫn đang để trần rung lên ấm ức.

Đặng Triều bị một màn này của Trương Tú Linh khiến máu đàn ông trong hắn nổi lên, lại nghe thấy Chu Tài dám động vào cái vảy ngược của hắn liền hết sức tức giận.

1640314196908.png

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK